Nhưng nói thế nào thì so với Mộc Vân Phong anh và Phượng Như Ảnh cũng là quan hệ ruột thịt. Nhưng hôm nay em trai ruột của mình lại vì một Mộc Vân Phong không có chút quan hệ máu mủ mà đối xử với mình như vậy, điều này làm sao mà anh chịu nổi. Anh tìm kiếm nhiều năm như vậy là vì cái gì?
Vì Phượng Như Ảnh, thậm chí anh giết lầm cha của Mộc Vân Phong. Nhưng hôm nay anh nhận lại được cái gì, nhận lại được chỉ là em trai mà mình yêu thương nhất vì một người ngoài mà lạnh lùng với mình.
“Anh cứ nói đi?” Phượng Như Ảnh liếc nhìn cánh tay mình bị Hồng Bưu lôi kéo, lạnh lùng trả lời. Nói thật hiện tại anh cũng không biết rốt cuộc là mình đang tự trách bản thân hay là trách Hồng Bưu.
Bởi vì Phượng Như Ảnh cảm thấy nếu không phải mình và Hồng Bưu quen biết nhau, bỏ lỡ cơ hội nói chuyện với Mộc Vân Phong, nếu như không phải hai tên thuộc hạ của Hồng Bưu muốn đuổi giết Mộc Vân Phong, vậy thì cô sẽ không phải chết.
Nghĩ đến Mộc Vân Phong đã chết, trái tim Phượng Như Ảnh liền đau đớn, làm cho anh hận cái người rơi xuống vách núi kia sao lại không phải là mình.
“Anh mà biết rõ còn muốn hỏi em sao?” Nghe giọng điệu của Phượng Như Ảnh càng lạnh nhạt vì mình lôi kéo tay của em ấy, Hồng Bưu cũng tức giận, gầm nhẹ với Phượng Như Ảnh.
Thái độ của Phượng Như Ảnh lúc này giống như một cây kim đâm sâu vào trong trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173697/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.