Editor: Thoa Xù
Như sao băng xẹt giữa bầu trời, trong nháy mắt không còn dấu tích.
"Tiểu Phong." Âm thanh của sự hoảng hốt, nóng nảy, lo lắng, run rẩy phá vỡ không khí buổi sáng sớm, vang dội bên tai, vươn thẳng đến chân trời.
Vừa bò lên đỉnh núi Phượng Như Ảnh vừa vặn nhìn thấy cảnh Mộc Vân Phong rơi xuống vách núi, hoảng hốt hét lên, vốn là cơ thể đang mệt mỏi vì leo núi đột nhiên lại bộc phát một động lực trước nay chưa từng có, xông về phía vách núi nơi Mộc Vân Phong rơi xuống.
Trong lòng sợ hãi không gì sánh nổi, giờ khắc này dường như tim của anh muốn bay ra khỏi lồng ngực, bay theo Mộc Vân Phong. Anh là người không bao giờ tin vào ông trời, lần đầu tiên cầu khấn trong lòng, hi vọng có kỳ tích xuất hiện. Hi vọng nơi Mộc Vân Phong ngã xuống, không phải là vách núi. Thậm chí anh còn hi vọng cảnh vừa nhìn thấy kia chỉ là ảo giác của anh, hi vọng nháy mắt một cái, thì Mộc Vân Phong đã ở ngay trước mắt.
"Ha ha..." Tiếng cười to phát ra từ A Dũng, nhìn Mộc Vân Phong ngã xuống núi, rất là cao hứng. Đang muốn ăn mừng, bỗng nhiên phát hiện người anh em A Kiệt của mình đã rơi xuống vách núi cùng với Mộc Vân Phong, mất đi tung tích.
Phát hiện này khiến cho tiếng cười đắc ý của A Dũng ngẹt lại trong cổ họng, nghĩ đến A Kiệt rơi xuống vách núi cùng với Mộc Vân Phong, trong lòng hoảng sợ không thôi. Lập tức lăn một vòng đứng lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173688/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.