"Ừ." Phượng Như Ảnh nhàn nhạt đáp lại, từ từ leo lên trên với hai thuộc hạ theo phía sau.
"Lão đại, cái này không giống như dấu chân của một người." Ảnh Phong bước mấy bước, chân mày nhíu lại, thấy rõ vết tích bước chân giẫm đạp liền nói.
Theo những dấu chân đó cho thấy, chắc hẳn không phải là một người. Bởi vì không những dấu tích lớn nhỏ đều có, mà vị trí còn không giống nhau. Rất rõ ràng là có mấy người đi qua lưu lại.
"Dấu vết này rõ ràng là của con gái để lại, mà hai dấu chân bên cạnh chắc hẳn là của đàn ông." Phượng Như Ảnh nghe Ảnh Phong nói, gật đầu một cái chỉ vào dưới dấu chân trước mặt rồi phân tích.
"Xem ra hai người nọ đã đuổi theo cô ta rồi." Ảnh Băng gật đầu, suy đoán.
"Mau chóng lên núi thôi." Không cần Ảnh Băng nhắc nhở, lúc Phượng Như Ảnh nhìn thấy những dấu chân đó lập tức đoán được nhất định là Mộc Vân Phong thừa lúc hai tên kia không chú ý đã leo ngược lên núi.
Mà hai người đàn ông này, hẳn là cũng giống như bọn họ phát hiện dấu vết trên nhánh cây mới đuổi theo hướng của Mộc Vân Phong.
"Xem ra cô gái này cũng thông minh." Ảnh Phong âm thầm đánh giá Mộc Vân Phong. Không nghĩ tới cô lại lựa chọn đường lên núi, chứ không phải xuống núi.
Nếu như chọn xuống núi, dựa vào việc thông thuộc con đường núi của hai tên kia, thì có thể nhanh chóng bắt được cô. Còn lên núi thì không giống vậy. Bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173684/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.