Hai người đàn ông trước cửa thang máy này coi như tương đối thông minh, bọn họ trực tiếp tựa vào trên cửa thang máy nhắm mắt nghỉ ngơi. Lúc Mộc Vân Phong nhẹ nhàng đến gần bọn họ, một người trong đó dường như cảm thấy cái gì đó, hơi hé mở mắt ra, trong miệng lầm bầm một tiếng.
Lúc tên đàn ông mở mắt ra, Mộc Vân Phong nhất thời cả kinh, đột nhiên nằm sấp người xuống đất, sau đó không nhúc nhích quan sát hành động của tên kia.
Cho đến khi tên kia lầm bầm xong, hai mắt nhắm nghiền lại, Mộc Vân Phong mới thận trọng đứng lên. Mặc dù chỉ có mấy giây như vậy thôi, nhưng Mộc Vân Phong lại khẩn trương đổ mồ hôi lạnh cả người.
Thầm nghĩ trong lòng một tiếng: may mắn là tên kia không thật sự tỉnh lại.
Nếu như tên kia tỉnh lại thật, như vậy kế hoạch chạy trốn của cô đoán chừng lại chết từ trong trứng nước. Cô không biết nếu như lần này thất bại nữa, Hồng Bưu có cho cô thêm cơ hội hay không.
Nhưng cô biết rõ tình hình này, nếu như đổi lại là cô thì tuyệt đối sẽ không cho đối phương cơ hội thứ hai.
Cho nên giờ phút này, Mộc Vân Phong có chút cảm ơn Hồng Bưu, cảm ơn anh ta lúc biết mình muốn chạy trốn vẫn còn có lòng tin như vậy, cũng không có tăng thêm thuộc hạ trông chừng cô.
Mộc Vân Phong nhẹ nhàng đứng dậy, vừa mời trải qua phút chốc kia, cô càng thêm thận trọng. Cố gắng hết sức không cho mình phát ra một chút âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173598/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.