Sở dĩ hiện tại không ngả bài với cô là bởi vì bọn họ chưa tìm được chứng cớ hoặc bọn họ còn chưa xác nhận được thân phận của Mộc Vân Phong, còn đang trong giai đoạn hoài nghi, một khi xác nhận được thân phận của Mộc Vân Phong, như vậy đối với cô không phải là giam lỏng nữa, mà thật sự nhốt vào nhà tù.
Mộc Vân Phong điều chỉnh tâm tình của mình lại, cố gắng hết sức làm cho mặt mình cười lên xinh đẹp một chút, sau đó nhẹ nhàng mở cửa phòng ra.
Cánh cửa vang lên, hai người đứng ngoài cửa lập tức xoay đầu lại nhìn Mộc Vân Phong, một người trong đó hỏi: "Cô muốn làm gì?"
"Đại ca không cần nghiêm túc như vậy chứ, tôi chỉ muốn đến phòng vệ sinh mà thôi." Mộc Vân Phong trưng ra khuôn mặt tươi cười, đôi mắt sáng ngời đẹp đẽ động lòng người nhìn tên gác cửa.
"Phòng vệ sinh ở trong phòng có đó, không cần phải ra ngoài." Ai biết được người nọ hoàn toàn không bị mua chuộc bởi dáng vẻ của Mộc Vân Phong, thái độ vẫn là một bộ dạng lạnh lùng như cũ, chưa từng thay đổi.
Thấy hai tên đàn ông không thèm nhìn tới mình, Mộc Vân Phong bực mình một hồi, nhưng lại không biểu hiện ra ngoài mặt. Bây giờ là người ở dưới mái hiên, lúc nào nên cúi đầu thì lập tức cúi đầu.
Chỉ thấy Mộc Vân Phong xoay động tròng mắt, dùng một giọng điệu lấy lòng nói "Đại ca, trong phòng này quá buồn bực, tôi muốn ra ngoài dạo một chút." Vừa nói vừa làm ra vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173567/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.