Hồng Thanh ra khỏi phòng của Hồng Bưu, đi lên trên boong thuyền, hướng về phía đám anh em nói: "Mọi người phóng mắt sáng lên một chút, nhất định phải tìm được hai người này."
Mà lúc này, Phượng Như Ảnh ôm Mộc Vân Phong ở trong nước, trong nháy mắt nhìn thấy con thuyền đầu tiên, bắt đầu thay đổi phương hướng bọn họ đi tiếp. Anh giương mắt thấy chung quanh cách đó không xa có mấy chiếc thuyền cá nhỏ trôi dạt theo gío lớn ở trong màn đêm, vì vậy xoay người bơi đến phía đó.
Phượng Như Ảnh là một người thông minh, anh biết hiện tại anh không thể trở về bờ, đã có người đến trong sông tìm bọn họ, như vậy chắc chắn ở trên bờ cũng đã bày ra thiên la địa võng, hiện tại đường ra duy nhất của bọn họ chính là tìm một chỗ tránh hai ngày.
Mà thuyền cá nhỏ là lựa chọn tốt nhất của bọn họ. Anh tin rằng chỉ cần có tiền, người trên thuyền chắc sẽ không cự tuyệt bọn họ. Ôm nửa người Mộc Vân Phong từ từ bơi đến phía thuyền cá nhỏ, nhưng mới bơi tới một nửa, Phượng Như Ảnh liền ngừng lại.
Anh nhìn thấy chiếc thuyền lớn khai thác cát đá ở giữa anh và thuyền cá nhỏ lại thắp sáng đèn dầu, ánh đèn này chiếu thẳng vào anh.
Mới vừa rồi không phải anh không thấy chiếc thuyền lớn này, cho nên vẫn bơi lại là bởi vì trên thuyền không có đèn, một mảnh tối tăm, anh muốn bơi qua không phải là việc khó. Nhưng bây giờ lại thắp sáng đèn, hơn nữa ánh sáng này chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173502/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.