Đáng chết, sao bọn họ lại tới nhanh như vậy chứ.
Trên thuyền lớn sang trọng, Hồng Bưu ngồi ở bên trong cabin thuộc về hắn ta, thiết bị bên trong hạng nhất, ghế sa lon nhập khẩu từ Italia, bàn trà thủy tinh, thảm Ba Tư. Hồng Bưu vừa hút xì gà vừa nhìn TV LCD lớn treo trên tường đối diện. Cảnh phát ra trong đó chính là buổi tối nhân viên bảo vệ đuổi theo Phượng Như Ảnh và Mộc Vân Phong.
Từ cửa nhà triển lãm đuổi thẳng đến ngõ nhỏ, sau đó đối phương ở trên tường. Khi hắn ta thấy mặt người con trai đứng trên tường thì thân thể chấn động, rồi ngồi thẳng lên. Nhìn chằm chằm vào màn ảnh, lẩm bẩm tự nói: "Là nó sao?"
Nhìn khuôn mặt này giống như đã từng quen biết, lâm vào trong hồi ức. Nhưng mà chỉ trong nháy mắt hắn lại lắc đầu ném ý nghĩ trong đầu của mình ra ngoài, miệng thì thầm: "Sẽ không đâu, nhất định không phải là nó, nó đã bị Mộc Đồ giết rồi, mình cũng đã báo thù cho nó, cho nên đây chỉ là một người có dáng dấp tương tự như nó mà thôi."
Mặc dù an ủi mình như vậy, nhưng Hồng Bưu cũng đã ngồi không yên, trong mắt của hắn luôn thoáng qua hình ảnh hai anh em, ở cô nhi viện, đi chung với nhau. Một năm kia hắn mười hai tuổi, em trai mười tuổi, cha mẹ cùng nhau qua đời bởi vì tai nạn xe cộ, khiến bọn họ vốn là hạnh phúc đã trở thành cô nhi, rồi không lâu về sau hai anh em bọn họ được người tốt bụng đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173499/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.