Điều này có thể nói rõ, trước đó Ảnh môn và Lâm Phàm có thù hận, bằng không cũng sẽ không ra tay hung ác mà diệt toàn bộ thế lực của Lâm Phàm.
Mộc Vân Phong nghe Hoả nói, gật đầu một cái, cô biết nhất định Hỏa cũng đã hoài nghi Ảnh môn. Nếu như Ảnh môn chỉ là đơn thuần đến trả thù, còn dễ nói. Chỉ sợ mục đích của bọn họ không đơn thuần, nếu như nói như vậy, thì rất có thể Ảnh môn sẽ trở thành chướng ngại vật trên con đường báo thù của cô.
"Được, tôi sẽ lập tức đi tra rõ." Hỏa nói xong, thì ngẩng đầu liếc nhìn đồng hồ treo trên tường, bốn giờ sáng.
Sau đó nói với Mộc Vân Phong: "Phong, đi nghỉ ngơi thôi. Chuyện còn lại ngày mai hãy nói."
"Được, cậu cũng nghỉ ngơi sớm một chút. Ngủ ngon!" Đem chuyện giao cho Hỏa, trong lòng của Mộc Vân Phong nhẹ nhõm không ít. Nói ngủ ngon với Hoả, rồi lúc này mới đi nghỉ ngơi.
Nhìn Mộc Vân Phong cuối cùng cũng rời đi nghỉ ngơi rồi, thì Hỏa yên tâm không ít. Đứng dậy, tắt đèn, rồi vào nhà ngủ.
Suốt đêm không nói chuyện.
Thàng phố A, phân đường của Ảnh môn.
Cửa sắt dầy nặng nề từ từ mở ra, chiếc xe Lincoln từ từ chạy vào. Trong sân, người áo đen chờ đã lâu vừa nhìn thấy xe dừng hẳn thì bước nhanh về phía trước, khom người mở cửa xe.
"Môn chủ" Giọng nói cung kính vang lên, Phượng Như Ảnh từ trong xe đi ra. Bóng dáng lạnh lùng tàn khốc đi thẳng vào trong phòng, ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173456/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.