Mặc dù cô ta che đậy rất tốt, nhưng vẫn để cho anh nhìn ra.
Đó là bản năng của cô ta, chính là nhạy cảm của đồng loại.
"Tôi không muốn chết, nhưng mà tên này hôm nay tôi nhất định phải mang đi." Mộc Vân Phong vừa nói, mắt vừa liếc qua ghế sa lon bên kia, thấy người đàn ông kia vẫn bình tĩnh nhìn mình, trong lòng không khỏi tức giận.
Cô cũng đã làm quá đáng như vậy, mà người đàn ông này lại vẫn là bộ dạng ra vẻ không liên quan tới tôi. Chẳng lẽ là do mình phán đoán sai lầm sao, Lâm Phàm này đối với anh ta căn bản không quan trọng?
Mộc Vân Phong suy nghĩ trong lòng. Nhưng chuyện đã đến tình trạng này rồi, cô không còn đường lui. Cho dù hôm nay Phượng Như Ảnh sẽ giao thủ với cô, nhưng Lâm Phàm này nhất định cũng phải mang đi.
"Cô gái, lá gan cô khá lớn, bản lĩnh cũng tốt. Chỉ tiếc cô gặp tôi, cho nên hôm nay cô chắc chắc sẽ thất thủ." Hồi lâu, đang lúc Mộc Vân Phong chuẩn bị mang Lâm Phàm đi, thì Phượng Như Ảnh cũng đã nói chuyện.
Chỉ thấy anh từ trên ghế sa lon chậm rãi đứng dậy, đi từng bước từng bước về phía Mộc Vân Phong.
"Lão đại" Ảnh Phong và Ảnh Vũ thấy Phượng Như Ảnh tiến đến, lập tức thu lại hơi thở trên người mình, cung kính đứng nghiêm một bên.
"Vậy sao? Hiện tại hắn chính là đang ở trên tay tôi, cho dù anh muốn đoạt lại, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy thôi." Mộc Vân Phong nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173441/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.