Thành phố A, Hồng Nhan Các, phòng giam dưới đất.
Trong phòng giam u ám, Mai giơ bàn ủi trên tay lên, từng bước một đi tới phía ngừơi đàn ông đối diện, bàn ủi lửa đỏ chiếu ra vẻ mặt tràn đầy sát khí của Mai, như ác ma tựa như Tu La.
Ngừơi đàn ông trung niên bị trói ở trên cây cột đối diện, sắc mặt trắng bệch nhìn Mai càng ngày càng gần, trong lòng khủng hoảng một trận. Gã cắn chặt răng, không để cho mình kêu thành tiếng. Nhưng, khi Mai càng lúc đến càng gần, thì một mùi là lạ truyền đến, có chất lỏng từ bắp đùi ngừơi đàn ông chảy xuống, ướt dưới chân gã.
Nghe thấy được mùi là lạ, Mai che kín lỗ mũi, nhìn ngừơi đàn ông, liều lĩnh mà phá lên cười. Tiếng cười vang vọng ở trong phòng giam, khiến ngừơi đàn ông đối diện đỏ bừng cả mặt, tức giận không dứt.
"Nói đi, người đó ở đâu?" Mai cười xong, nhìn ngừơi đàn ông, rồi giơ bàn ủi từ từ đến gần sát bên cạnh gã. Nhìn bàn ủi chỉ còn cách mình một lớp quần áo, cảm thấy hơi nóng này gần trong gang tấc, sắc mặt ngừơi đàn ông trung niên xám xịt, nhưng lại vẫn như cũ không nói câu nào.
Gã biết mình không thể nói, nói thì người của Hồng Nhan Các chắc là sẽ không làm gì mình, nhưng người bên kia thì nhất định sẽ giết gã rồi, thậm chí giết cả nhà gã.
"Mai, ngừơi đàn ông kia khai chưa?" Ngoài phòng giam có giọng nói lanh lảnh truyền đến, theo âm điệu, Hoả mặc bộ đỏ đôi tay ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-hac-dao-anh-ban-dung-choc-toi/2173402/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.