32.5.
20.1.
19.3.
……
Quý Dữu gấp đến mức mặt đỏ tía tai, hận không thể che mặt khóc thút thít; 20, 30 cũng thôi đi, thế nhưng còn chạy ra con số 19, thật sự làm người xấu hổ đến mức muốn đập đầu xuống đất ---
Quý Dữu còn muốn thử lại……
Thì chợt nghe Mục Kiếm Linh nói: “Đi xuống đi.”
Giọng điệu của cô không nghe ra lên xuống.
Quý Dữu che mặt lại.
Mục Kiếm Linh nhàn nhạt liếc cô và nói: “Trò như vậy có thử một trăm lần một nghìn lần một vạn lần cũng không lên được trăm đâu.”
Quý Dữu: “……”
Đâm tim quá.
Xung quanh cười vang.
Nhạc Tê Quang cười khoa trương nhất, lại còn vỗ đùi đen đét: “Ha ha ha…… Ngu xuẩn! Mày bao luôn ba ba cười cả một năm rồi đấy. Mày trâu! Mày trâu! Mày trâu thật! ba ba đây trời đất không phục chỉ phục mày!”
Quý Dữu cạn lời.
Cô lặng yên trở về đơn vị.
Nhạc Tê Nguyên liếc nhìn cô một cái rồi ném ra một câu sâu kín: “Yếu nhớt.”
Quý Dữu: “……”
Cô nhịn.
Sở Kiều Kiều quay đầu lại lộ ra ánh mắt đồng tình với cô: “Bạn học Quý Dữu à, cậu đáng thượng thật nha, ghi chép cao nhất mới có 51.5, thành công đổi với lịch sử thấp nhất của trường mình rồi…… Cậu sẽ được ghi vào sử sách của trường.”
Quý Dữu: “……”
Vốn dĩ Quý Dữu cảm thấy nhóm người bên trong này chỉ có Thẩm Trường Thanh còn được xem như là người, kết quả là thằng nhóc này ngoài mặt thì không hề lạ thường gì nhưng lại không rên một tiếng nào, chỉ lặng yên kéo ra khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-dong-nat-o-tinh-te/351717/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.