Hiện tại bầu không khí nơi đây hơi khó giải thích.
Đội ngũ phía trước có mấy cô gái đang hưng phấn tán phét như cũ mà không lưu ý đến Quý Dữu và Thẩm Trường Thanh đang ở phía sau trưng ra bộ mặt khó coi một chút nào……
Xấu?
Đáng khinh?
Mí mắt của Quý Dữu giật giật rồi không nhịn được sờ soạng cái mặt của mình một lượt: Thật sự đáng khinh sao?
Thật ra cô tình nguyện để người khác nói mình lớn lên xấu chứ không muốn nghe thấy hai từ ‘đáng khinh’!
Kết quả là cô vừa mới sờ soạng mặt thì phát hiện Thịnh Thanh Nhan đang dùng biểu cảm vui sướng khi người khác gặp họa mà nhìn mình, Quý Dữu đen mặt rồi mắng: “Cậu mới đáng khinh! Bàn về đáng khinh thì cậu đứng thứ hai không ai dám đứng thứ nhất đâu.”
Nói xong cô giơ tay lên vỗ vỗ Thẩm Trường Thanh: “Em trai à, phiền toái dịch ra chút.”
Thẩm Trường Thanh: “……”
Rõ ràng là vừa mới vẫn gọi người anh em mà, một lát sau đã biến thành em trai rồi?
Cậu đồng ý sao?
Tuy trong lòng không vui nhưng chân vẫn dịch ra chút.
Quý Dữu nhấc chân vượt ra trước một bước, gì cũng chưa nói đã giơ tay trực tiếp vỗ vỗ nữ sinh viên có giọng nói lớn nhất đang đứng ở phía trước.
Nữ sinh viên bực bội quay đầu lại: “Ai?”
Quý Dữu lớn tiếng: “Ba ba của cô đấy!”
Nói xong, cô không hiểu sao lại có cảm giác vướng mắc, cứ cảm thấy tật xấu không có việc gì lại tự xưng ba ba này của mình là bị lây bệnh từ Nhạc Tê Quang.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-dong-nat-o-tinh-te/351709/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.