Xung quanh đen nhánh, cả hơi thở đều là ‘hương thơm’ của bùn đất, tuy thổ nhưỡng của tinh cầu Lãm Nguyệt không có trình độ ô nhiễm nghiêm trọng như tinh cầu số 101 nhưng tuyệt đối cũng không được tốt lắm, mùi vị này Quý Dữu không muốn thể nghiệm lần thứ hai nữa, nhưng mà --- Trước mắt đây là phương thức an toàn nhất mà cô nghĩ ra được.
Không sai.
Cô lại đào cái động chui vào trốn tiếp.
Ngửi ‘hương thơm’ của bùn đất, được hưởng thụ sự yên tĩnh khó có được, ngoại trừ cảm giác đói khát bào mòn người ra thì thoạt nhìn Quý Dữu cảm thấy hết thảy năm tháng yên bình lại tốt đẹp như thế.
Không có tử vong.
Không có uy hiếp.
Không có bốn tên ác ma chuyên bẫy người.
Ôi……
Thật là hưởng thụ.
Quý Dữu mơ màng sắp ngủ.
Bỗng nhiên ---
Một tiếng vang sột soạt……
Trước mắt xuất hiện một cái đầu, cùng Quý Dữu mắt to trừng mắt nhỏ.
Quý Dữu: “……”
Mắt này toả sáng lên màu đỏ.
Trong lòng Quý Dữu nao nao.
Rắn?
Chuột?
Tinh thú?
“Chi chi……”
Ơ?
Ánh mắt của Quý Dữu sáng lên.
Sau khi ‘quái vật’ này nhận thức được Quý Dữu đang xem kỹ mình, ý thức được nguy hiểm một cái là bỗng nhiên muốn chạy trốn, Quý Dữu nhanh tay lẹ mắt với tay ra một cái bắt luôn được nó!
“Chi ---”
Quý Dữu bóp lấy cổ của nó rồi nắm cái miệng nó, sờ nắn một cái là nhận ra.
Nha ~
Đúng thật là con thỏ!
Cái này gọi là ôm cây đợi thỏ?
Tự nhiên nhặt được 10 điểm, quả thực Quý Dữu vui đến nở hoa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-dong-nat-o-tinh-te/351691/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.