Chương trước
Chương sau
***Hô mưa gọi gió: Bản convert là ‘giảo phong giảo vũ’.
“Louis Caser? Muốn đánh chết tao?” Nhạc Tê Quang cười nhạo một tiếng rồi siết chặt tay: “Ba ba đang chờ nó đây, chỉ sợ nó co đầu rụt cổ không chịu tới mà thôi.”
Sở Kiều Kiều nhướn mày, cũng không vui là mấy: “Thẩm Trường Thanh? Cậu ta không giết chết tớ được đâu.”
“Chính xác, năng lực tác chiến của bản thân các cậu quá mạnh nhưng mà ---” Quý Dữu thấy cực chẳng đã mới nói: “Chẳng lẽ các cậu chưa nghe nói qua điển cố kiến nhiều cắn chết voi hả?”
“Ờ…… Không cần để ý tới hai tên này. Tôi nhận định hai người này không có đại não phát dục hoàn thiện, trong đầu đại khái chỉ nhồi nhét một đống đồ vật cho to lớn thôi.” Nhạc Tê Nguyên liếc mắt nhìn thằng anh ruột và bà cô Sở Kiều Kiều rồi không có tí khách khí nào tiến hành công kích thân thể, sau đó cậu ta nhìn sang Quý Dữu: “Lời vừa rồi là nói như thế nào?”
Mắt thấy Nhạc Tê Quang và Sở Kiều Kiều có dấu hiệu nổi cơn thịnh nộ, Quý Dữu nhanh chóng giải thích: “Mấy người các cậu chính là nhân tố không ổn định đối với cuộc chiến trước mắt này, cái gọi là nhân tố không ổn định đó là nó có quá nhiều yếu tố không xác định được, muốn đảm bảo cuộc chiến thắng lợi thì đương nhiên cần giải quyết nhân tố không ổn định trước thời hạn.”
“Cho nên, tôi dự đoán chỉ cần mấy người Thẩm Trường Thanh, Louis, Lance không ngu thì tuyệt đối là nghĩ biện pháp giết các cậu trước tiên.” Khi Quý Dữu nói tới đây thì chuyển chủ đề: “Đương nhiên, chúng ta cũng không có khả năng ngồi chờ chết, muốn sống sót! Còn muốn kiếm được điểm tích lũy đủ nhiều thì biện pháp duy nhất chính là quấy nước đục lên!”
Nhạc Tê Quang: “???”
Sở Kiều Kiều: “???”
Nhạc Tê Nguyên như đang suy tư gì.
Thịnh Thanh Nhan vẫn đau lòng khuôn mặt tiều tụy quá độ của mình như cũ.
Quý Dữu nói: “Chúng ta cần chủ động xuất kích đánh vỡ cục diện cân bằng trước mắt; phá vỡ đội ngũ mà mấy người Thẩm Trường Thanh, Louis, Lance sáng lập; làm tất cả mọi người ốc còn không mang nổi mình ốc mà đấu loạn hết lên. Chỉ khi làm vũng nước này khấy đến đủ đục thì chúng ta mới dễ đục nước béo cò được.”
Ánh mắt mọi người sáng lên, Nhạc Tê Quang vừa nghe thấy sẽ làm việc lớn là lập tức hưng phấn: “Làm như thế nào?”
Nhạc Tê Nguyên: “Thú vị đây.”
Sở Kiều Kiều nhìn chăm chú vào mặt Quý Dữu, cảm giác trong nháy mắt này khuôn mặt của Quý Dữu phảng phất như phát sáng, trong mắt vô số sao trời đang lấp lánh, rực rỡ lung linh ---
“Thật là đẹp mắt.”
Cô lẩm bẩm.
Quý Dữu xụ mặt xuống rồi nghiêm trang phân tính thế cục trước mặt cho mọi người nhưng thực ra trong nội tâm của cô suy nghĩ rằng: Sau khi quấy nước đục, tốt nhất là đến khi cả đám người đánh nhau túi bụi thì cô sẽ nhân cơ hội rời đi……
Cho dù là Sở Kiều Kiều hay hai anh em nhà họ Nhạc thì căn bản mấy con hàng này chính là quả bom không ổn định, lúc nào nổ mạnh thì hoàn toàn không nắm rõ được, cho nên --- Hoặc là Quý Dữu chứng minh được giá trị của mình để mấy con hàng này xoay chuyển quan niệm hoàn toàn, không còn coi mình như mồi để sử dụng.
Hoặc là tìm cơ hội quay ngược lại giết bọn họ.
Cô khẳng định là chính mình không giết được, chỉ có thể mượn đao giết người.
Mượn đao của ai đây?
Đương nhiên là mấy người Thẩm Trường Thanh, Louis, Lance rồi.
Trong nháy mắt, Quý · da dày · tim đen · Dữu không hề áy náy và gánh nặng tâm lý mà cứ xoay qua xoay lại vô số suy nghĩ tà ác.
Nắm tay của Nhạc Tê Quang bóp đi bóp lại: “Làm như thế nào? Mau nói đi!”

Quý Dữu nhìn bộ dáng cậu ta gấp đến mức không ở yên được thì giải thích: “Bóp mềm trước! Đội ngũ của Louis và Lance là tạm thời hợp lại nên dễ dàng tìm được cửa xông vào, chúng ta đi tìm hiểu mục tiêu gần nhất của bọn họ một chút rồi sau đó lại đi qua phá hoại.”
“Tốt nhất là giết sạch mọi người rồi lại thả một hai cá lọt lưới trở về thư từ qua lại, liền nói là Lance không phục Louis – kẻ nửa đường gia nhập, còn độc tài quyền to, cố ý tìm cơ hội giết tâm phúc của Louis.” Quý Dữu nghĩ nghĩ rồi nói tiếp: “Tốt nhất là chúng ta giết mấy tên tâm phúc của Lance xong rồi vu oan cho Louis, chờ nước quấy đục lại vu oan cho Thẩm Trường Thanh, cứ nói tất cả là do Thẩm Trường Thanh ở sau lưng giở trò quỷ……”
Mấy người: “……”
Đen.
Quá đen.
Không hiểu sao, mấy người lạnh cả sống lưng.
“???” Quý Dữu: “…… Các cậu nhìn tôi như vậy làm gì?”
Nhạc Tê Nguyên: “Không có việc gì, cậu cứ tiếp tục nói đi.”
Quý Dữu cười: “Đương nhiên tiền đề của tất cả mọi việc là phải được thành lập trên vài vị lão đại có giá trị vũ lực siêu cường này đây. Nếu không có các cậu thì căn bản là không hoàn thành được…… Còn tôi thì sao? Tôi chính là tép riu, không đáng giá nhắc tới.”
“Thật đấy.”
“Đang ngồi, tùy tiện một người nào đều có thể duỗi tay ra bóp chết tôi.”
Tên Nhạc Tê Quang này luôn thích hô mưa gọi gió, lúc này chỉ mới nghe thôi cũng đã hưng phấn không chịu nổi: “Băn khoăn nhiều như vậy làm gì? Ba ba đã sớm muốn giết nó đến mảnh giáp cũng không lưu, đi! Hiện tại đi làm một phiếu nào!”
Vì thế ---
Sâu trong rừng cây, sau khi bạn học Trương Duệ số 1888 mà hôm qua được Nhạc Tê Quang và Sở Kiều Kiều tự tay thả chạy để tuyên truyền mấy lời đồn thì sâu sắc nhận ra đơn thương độc mã lang bạt là không ổn liền vắt hết óc trèo lên được đường dây của bạn tốt để vào đội ngũ của Louis.
Đây là lần đầu tiên cậu ta nhận nhiệm vụ đi theo mấy thành viên vây giết một tiểu đội ngũ gồm 9 người. Đối phương cao nhất mới tới cấp B còn phía bên mình đều là một đống cấp A cho nên trước đó mọi người cũng không có điều tra bất kỳ cái gì mà trực tiếp xuất phát luôn.
Sau đó ---
Chờ đến khi bọn họ vừa mới giải quyết được 9 người này thì bỗng nhiên nhảy ra tới một đám người, khi Trương Duệ vừa thấy năm ác ma nhóm Nhạc Tê Quang là có cảm giác không ổn thì đồng đội bên người đã thành thi thể……
Trương Duệ: “……”
Quý Dữu: “Ồ ~ Vẫn là quen biết nhau đã lâu.”
Trượng Duệ: “Ai cùng mày quen biết đã lâu. Đừng có mà dát vàng lên mặt mình đi.”
Quỹ Dữu nhìn cậu ta, trên mặt hiện lên nụ cười: “Là cậu.”
Trương Duệ vừa nghe xong liền cảm giác không tốt.
Kế tiếp, Trương Duệ mới biết được vận mệnh bi thảm của mình còn chưa xong, sau khi bị lời nói và việc làm bức cung, cậu ta còn bị bắt đi châm ngòi ly gián, cậu ta nhớ đến trước khi đi Nhạc Tê Quang và Sở Kiều Kiều thi nhau vẫy vẫy tay với mình và nói: “Làm cho tốt nha --- Bạn học Trương Duệ số 1888.”
Trương Duệ mới bất giác nhận ra trời đã tối.

Cậu ta không sợ chết mà chính là sợ sau khi chết còn bị ác ma dây dưa.
Oa ~
Sao lại thảm như vậy?
Trương Duệ té ngã lộn nhào mang tin tức về; Louis với thân hình cao lớn, tóc vàng mắt xanh vừa nghe xong lập tức giận dữ: “Lance mày được lắm, thế mà sau lưng dám giở trò, tao đã biết nó đáp ứng giữ tao lại là không có ý tốt, hóa ra là có chủ ý làm người của tao đi diệt người của Thẩm Trường Thanh, kế trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi? Đẹp hắn!”
Trương Duệ: “……”
Xong rồi.
Xong rồi.
Xong rồi.
Lần đầu tiên Trương Duệ cảm thấy thẹn khi thân là Hán gian.
Bên này, sau khi ám sát mấy người của Louis, nhóm Quý Dữu ngựa không dừng vó lại đi ám sát người của Lance…… Hô mưa gọi gió vài lần, kết minh plastic giữa Louis và Lance chính thức xuất hiện rạn nứt.
***Kết minh plastic: Bắt nguồn từ buổi phỏng vấn của nữ diễn viên Thư Kỳ đã khiến cho cư dân mạng phải bất ngờ với quan điểm quá mức bi quan: "Giới giải trí không có tình bạn thực sự, đừng yêu cầu người khác dùng chân tình để đổi lấy chân tình". Cách suy nghĩ của Thư Kỳ có vẻ tiêu cực tuy nhiên cũng không phải không có lý. Trong showbiz có quá nhiều những đôi bạn tốt, cặp chị em tốt, thậm chí còn mời đến tham dự hôn lễ của nhau. Thế nhưng, kết quả vẫn là "Không có bạn bè vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn". Vì vậy netizen sáng tạo ra từ ngữ mới để nói về những tình bạn giả tạo như vậy, đó là "tình bạn plastic", ý nói tình cảm như bông hoa nhựa, biết là giả nhưng vẫn mãi tồn tại. (sưu tầm)
Tất cả những điều này tiến hành trong yên lặng không tiếng động.
Trong khu rừng của một ngọn núi.
Thẩm Trường Thanh với khuôn mặt anh tuấn đang ngồi trên một chiếc ghế đá đơn sơ nghe một tân sinh viên đang báo cáo tình huống: “Như chúng ta sở liệu, Lance và Louis càng ngày nàng nghi kỵ nhau rất sâu, người của hai bên đã đánh nhau mấy trận cả trong tối lẫn ngoài sáng có thắng có thua, có lẽ rất nhanh sẽ phải giải thể, hiện tại chúng ta muốn ra tay không?”
Thẩm Trường Thanh vẫn ngồi ngay ngắn vững vàng, không trả lời ngay lập tức mà hỏi một vấn đề không liên quan: “Mấy người Nhạc Tê Quang đâu?”
Tân sinh viên trả lời: “Vẫn còn lấy Quý Dữu số 4444 làm mồi dụ để dụ những tiểu đội ngũ nhỏ ra giết. Đáng thương cho số 4444 rơi vào trong tay của mấy kẻ điên này.”
Châm nến.
Thẩm Trường Thanh gõ cái bàn rồi nhẹ nhàng nói: “Trước tiên hãy cẩn thận giám thị vài người Nhạc Tê Quang, sau khi xác định bọn họ không có động tác lạ gì thì lại dựa theo phương án hành động đã quyết.”
Tân sinh viên đáp: “Đã rõ.”
Bên này.
Nhạc Tê Quang với khuôn mặt mong chờ: “Thật sự Thẩm Trường Thanh sẽ mắc mưu sao? Cậu ta sẽ ra tay với đội ngũ Louis và Lance đang náo loạn sao?”
Quý Dữu liếc nhìn cậu ta một cái: “Chắc là có khả năng. Mồi đã tung ra rồi, chỉ xem cậu ta có chịu nổi cám dỗ hay không thôi.”
Trong khoảng thời gian này, mấy người không ngừng giết người của Louis và Lance. Đương nhiên cũng giết cả người của Thẩm Trường Thanh, thông qua thẩm vấn tù binh và sự phán đoán của chính mình thì Quý Dữu cảm thấy Thẩm Trường Thanh không có khả năng đi quét sạch những thế lực nhỏ. Trong mắt cậu ta nguy hiểm chân chính trước nay chỉ có một, đó chính là --- Liên minh Louis và Lance.
Hiện tại có một cơ hội ngay trước mặt không chỉ có thể phá hoại liên minh Louis và Lance mà thậm chí còn có thể hoàn toàn gây thương tổn nặng cho hai người.
Thẩm Trường Thanh sẽ bắt lấy cơ hội này sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.