Chương trước
Chương sau
Quý Dữu ngẩng đầu thì thấy người vừa nói ra tiếng chính là một cô gái tóc ngắn, vóc dáng của cô rất cao, khoảng chừng trên dưới 1m8, quanh thân tản ra khí thế mạnh mẽ cùng lực áp bách, thế mà có thể làm bé con đáng yêu cay mắt thân cao 1m9 phụ trợ đến mức vô cùng mảnh mai. Sau khi quát lớn một tiếng, mắt phượng của cô gái tóc ngắn hơi nhíu lại hiện ra ánh mắt sắc bén, dưới mí mắt của mọi người, đột nhiên cô nâng tay lên xách cổ áo của bé con đáng yêu quá cay mắt, sau đó --- Thế nhưng chỉ dùng một bàn tay là có thể nhấc đối phương lên dễ như trở bàn tay, giống như đang xách một con gà vậy.
“A a a……”
“Muốn chết nha……”
“Sở Kiều Kiều, cậu không được bắt nạt người ta nha……” Bé con đáng yêu quá cay mắt bị treo ở giữa không trung, tay chân thì vùng vẫy……
“Thịnh Thanh Nhan cậu câm miệng ngay!” Cô gái quát lên bảo im rồi nói tiếp: “Kêu ca nữa cắt luôn yết hầu!”
Hí ---
Bé con đáng yêu quá cay mắt sợ tới mức cả người run run, bỗng dưng ngoan ngoãn im miệng.
Nháy mắt ---
Thế giới được thanh tịnh ---
Quý Dữu yên lặng buông ra đôi tay đang nắm thành quyền, sau đó cô phát hiện xung quanh mình có vài người đang siết chặt nắm tay cũng dần dần buông lỏng ra……
Quý Dữu: “……”
Xem ra muốn đánh cậu ta không chỉ có mỗi mình mình.
Cô gái tóc ngắn, cũng chính là cô nàng tên Sở Kiều Kiều kia, hoặc là không làm, đã làm là phải làm đến cùng, trực tiếp kéo bé con dễ thương quá cay mắt đi rồi, con đường nơi hai người đi tới chỉ trong nháy mắt được quét sách sẽ, giống như tránh ôn thần vậy, không ai nguyện ý dính dáng tới hai người đó.
……
Dưới ánh nắng chói chang, đội ngũ tân sinh viên lấy tốc độ rùa đen mà thong thả tiến hành. Có không ít tân sinh viên muốn lười biếng, thậm chí xuất hiện kẻ ra công không ra lực, cố ý kéo dài tình hình công việc. Tuy bọn họ dựa theo yêu cầu bước chân không được dừng lại nhưng bọn họ bị rơi xuống ở đội ngũ sau, cứ đi một bước là cọ xát hai bước…… Đối với loại tình huống này, hiệu trưởng Hồng và huấn luyện viên đi theo dường như hoàn toàn không nhìn thấy, không thèm để ý chút nào nhưng Quý Dữu cảm thấy hơi kỳ quái, cứ cảm thấy nơi này giấu giếm cạm bẫy nào đó.
Quý Dữu nhận được vật tư, ngoại trừ lều trại xách tay chuẩn bị từ đầu thì chỉ có hai bình nước uống, bởi vậy balo hành quân của cô rất nhẹ, trọng lượng này có thể xem nhẹ mọi thứ, bởi vì trong lòng có bệnh đa nghi nên căn bản cô không giám trì hoãn, ban đầu cô bị rơi xuống đội ngũ cuối nhưng cô bắt đầu gia tốc từng chút một, vẫn yên lặng duy trì tốc độ đều đặn, khi người khác không phát hiện ra thì đã lẫn vào được đội ngũ đầu.
Vẻ mặt tinh thần của các tân sinh viên đi trước hoàn toàn khác với bọn quỷ lười biếng phía sau, dáng vẻ của bọn họ như cây tùng bách, tư thế hành quân cực kỳ tiêu chuẩn, những người này --- Quý Dữu biết phần lớn là những thiên tài có tư chất cao, đánh giá về thể chất và tinh thần lực thì ít nhất cũng có hạng nhất là cấp A.
Bỗng nhiên ---
Hiệu trưởng Hồng lớn tiếng nói: “Toàn thể --- Chạy về trước 1000m! 1000 người cuối cùng tiến vào nơi dừng chân sẽ bị trừ 10 điểm!”
Xôn xao ---
Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng.
Các tân sinh viên rơi ở phía sau cuối, mỗi người đều cảm thấy bất an, tiếng kêu rên vang khắp nơi.
“ĐM!”
“Có một số người bị trừ điểm chắc bị trừ thành cái sàng đi……”
“Lâu như vậy mà tất cả đều chỉ có hạng mục bị trừ điểm, một cái hạng mục được cộng điểm cũng không có.”
“Trường học đang làm gì chứ?”
“Ôi!”

Trong miệng thì oán giận thật nhưng chân cẳng của mọi người cũng không dám dừng, lập tức cất bước chạy luôn, vốn là Quý Dữu đi ở phía trước cũng khá nhanh, khi nghe thấy đài phát thanh đã sớm giơ chân lên dùng khí thế chạy trốn khi tránh né tính thú trong lúc bới rác ở dã ngoại mà chạy như điên về đích đến, chỉ cảm thấy đôi mắt và bên mũi có gió thổi qua vù vù, mắt thấy sắp đến đích nhưng phía trước hay phía sau của mình đều có người ---
Nếu muốn lấy được đệ nhất là hoàn toàn không có khả năng.
Nhưng vẫn có thể khiêu chiến để lấy vị trí trước mười trước hai mươi, đương nhiên điều này cần thiết chuẩn bị tốt một số thủ đoạn nhỏ.
Quý Dữu rất rõ ràng rằng lấy thể chất cặn bã và sức chịu đựng của chính mình nếu không dùng thủ đoạn nhỏ thì chỉ có thể miễn cưỡng vọt tới vị trí 50-100……
Sau đó ---
Tròng mắt của Quý Dữu xoay chuyển, giờ khắc này cũng không biết là cọng dây thần kinh nào đáp sai rồi hay vận mệnh chú định có vị Tà Thần nào đang chỉ dẫn, bỗng nhiên cô há mồm quát lớn: “Xem kìa! Có phi cơ!”
“A?”
“Gì?”
“Đâu?”
……
Đột nhiên vang lên tạp âm, trong nháy mắt đội ngũ ban đầu đang ngay ngắn trật tự bỗng nhiên hoảng loạn lên, Quý Dữu vừa thấy tiết tấu của người trước người sau mình bị quấy rầy lập tức tóm lấy cơ hội nhanh chân chạy như điên ---
50m ---
30m ---
10m ---
……
Xôn xao ---
Vọt được tới đích đến!
Cô bất chấp mình đang phải thở dốc mà vội vàng nhìn số lượng người xung quanh, một người, hai người, ba người……
Ôi cha, hí hí……
Chưa đến mười người.
Quý Dữu mừng thầm không thôi, trên mặt cô mang theo nụ cười mỉm như được tắm trong gió xuân rồi nhẹ nhàng ngó tên mình trên danh sách ghi chép: 9!
Mình là người thứ 9.
Một lần này đúng là đáng giá.
Ngay sau đó nhóm sinh viên giống như xâu thịt dê cứ từng xâu từng xâu vượt qua giới tuyến vào trong phạm vi đích đến.
Bỗng nhiên ---
Một giọng nói táo bạo vang vọng khắp xung quanh: “Rốt cuộc vừa rồi là tên ngu xuẩn nào đột nhiên kêu to? Làm hại ba ba phân tâm bỏ lỡ vị trí trước mười.”

“Lăn ra đây nhận lấy cái chết của ba ba mau!”
Người nói chuyện đúng là Nhạc Tê Quang, lúc này cậu ta vô cùng phẫn nộ, gần như cả người bốc hỏa đến nơi, hận không thể lôi tên đầu sỏ gây tội ra treo lên đánh cho một trận. Bởi vì vừa rồi bất thình lình có tiếng kêu nên khiến suy nghĩ của cậu ta bị nhiễu loạn, cậu ta phản xạ có điều kiện ngẩng đầu, chỉ dừng lại trong nháy mắt đó thế mà kết quả lại bị đối thủ phía sau vượt xa, bản thân chỉ lấy được vị trí số 11!
Điều này đối với Nhạc Tê Quang mà nói quả thực là vô cùng nhục nhã.
Bên cạnh, Nhạc tê Nguyên lấy được vị trí số 10 thì cực kỳ vừa lòng, cậu ta liếc mắt ngó thằng anh ngu xuẩn của mình một cái rồi nói nhẹ nhàng bâng quơ: “Chút tài mọn đó mà anh cũng bị mắc mưu.”
***Nhẹ nhàng bâng quơ: Bản convert là ‘vân đạm phong khinh’. Là nhàn nhạt như mây trôi, nhẹ nhàng như gió thổi, không màng đến điều gì.
Vốn dĩ Nhạc tê Quang đang bốc hỏa, kết quả là thằng em khốn nạn của mình còn lửa cháy đổ thêm dầu, cậu ta phẫn nộ quát lên: “Nhạc Tê Nguyên, tới làm một trận tử chiến đi.”
Nhạc Tê Nguyên không thèm để ý đến anh mình, chỉ vứt ra một câu: “Anh ngu nhưng em không ngu.”
Nói xong là đi luôn.
Đài phát thanh, giọng nói của hiệu trưởng Hồng vang lên đúng lúc: “Mười người đầu tiên mỗi người được cộng 10 điểm, từ số 11 đến 100 mỗi người được cộng 1 điểm. Cuối cùng 1000 người chưa đến được vạch đích tất cả bị trừ 10 điểm.”
“Oa……”
“Ngao……”
“Hu hu……”
Một trận nằm lăn ra đất ngửa mặt lên trời kêu ca khóc lóc, phát hiện bản thân lỡ mất số điểm khen thưởng nhiều như vậy, quả thực Nhạc Tê Quang tức giận muốn nổ mạnh, cậu ta nghiến răng nghiến lợi đến mức vang lên tiếng kẽo kẹt: “Cái đồ hèn hạ vừa kêu to kia nhanh chạy tới chỗ ba ba nhận lấy cái chết! Ba ba thấy mày biết thức thời sẽ lưu toàn thây cho mày!”
“……” Nghe thấy vậy, sợ tới mức cái mặt già của Quý Dữu thối hoắc, cũng không biết được có thể bị phát hiện hay không, thừa dịp đám người đang kích động, cô nhanh chóng lặng lẽ lui về phía sau để tránh xa hai anh em Nhạc Tê Quang và Nhạc Tê Nguyên.
Đang lúc Quý Dữu cho rằng mình đã rút lui được đến khoảng cách an toàn thì đột nhiên hiệu trưởng Hồng ra lệnh: “Vừa rồi người kêu to ‘xem kìa, phi cơ’ lập tức bước ra khỏi hàng.”
Quý Dữu: “……”
Trời muốn diệt mình.
……
An tĩnh.
Quý Dữu vẫn đang chần chờ thì hiệu trưởng Hồng lại nói: “Quý Dữu số 4444 bước ra khỏi hàng.”
“……” Quý Dữu chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, hô hấp thì trì trệ, cả người thì quay cuồng……
Hiệu trưởng Hồng ---
Thế mà thầy lại hại em như vậy……
Đã điểm danh gọi tên gọi họ rồi thì hiển nhiên giấu đầu lòi đuôi là không thể thực hiện được nữa, hơn nữa bảng số 4444 này của mình vừa thấy chính là tướng xui xẻo, căn bản sống không được bao lâu.
Hết cách, Quý Dữu chịu đựng khuôn mặt đỏ lựng của mình mà nhận mệnh đi ra khỏi hàng.
Vừa mới thấy người đi ra là một cô gái mềm mại yếu đuối có vóc dáng thấp bé, trên khuôn mặt của hiệu trưởng Hồng xuất hiện sự kinh ngạc rồi chợt xụ mặt xuống: “Bạn học Quý Dữu biết xem xét thời thế, ra tay quả quyết làm hiệu quả lộ rõ. Tuy rằng mưu kế khá sơ sài nhưng xác thật là có động đầu óc, còn mạnh hơn mấy tên ngốc to con như các anh chị đây, không tồi, khen thưởng 50 điểm!”
Quý Dữu: “!!!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.