***Phong thủy thay phiên chuyển: Gió nước thay phiên luân chuyển. Câu này nói về luật nhân quả, có hàm ý với việc cuộc sống của bạn không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, hay không phải lúc nào cũng xui xẻo mãi. Ví dụ: bây giờ bạn gặp may mắn và tôi gặp xui xẻo, nhưng không phải lúc nào bạn cũng gặp may mắn, và không phải lúc nào tôi cũng gặp xui xẻo. Sẽ luôn có một ngày đảo lại, đến lượt tôi có vận may và vận rủi của bạn. Tiếp theo --- Quý Dữu tiếp tục mở ra xem tin tức nhắn lại của người mua mặt dây hạt Thảo Quả. 5 sao – Bé Con Đáng Yêu Của Đại Sư: [A a a…… Đã kiểm tra mặt dây, là thật sự rồi…… Tin A Đại mãi mãi. Không --- Tin đại sư mãi mãi.] Quý Dữu: “……” Nếu không phải cô xác định mình chỉ là một chủ tiệm trên Tinh Võng thì cô còn tưởng rằng mình đang hành nghề mê tín thời phong kiến đây! 3 sao – Mèo Trắng Hê Hê Hê: [Xin cúi người trước kiệt tác này! Ha ha ha…… Cuối cùng cũng tới lượt tôi nhặt được bảo, tinh thần lực thuận lợi tăng một bậc rồi, cảm ơn đại sư!] Quý Dữ: “……” Không cần tìm nữa. Thứ khách hàng này mua chính là hồn khí. 4 sao – Tôi Yêu Nhà Tôi: [Lần đầu tiên xem phát sóng trực tiếp tự dưng xúc động đi mua đồ, mua xong lại hối hận, lúc ấy muốn trả hàng nhưng có việc gấp quên chưa trả. May mắn là quên mất, bằng không đại đội ở quảng trường kêu rên khẳng định sẽ có tôi nữa.] 1 sao – Nên Cho Soa Bình Không: [Thân là một soa bình sư, tôi định đánh giá một sao nhưng hoàn toàn không xuống tay nổi. Cảm ơn đại sư ngu ngốc này, 1000 điểm tín dụng qua tay bán 1.100.000, kiếm lời được hơn 1.000.000, thu vào gấp mấy chục lần so với việc làm soa bình mất một năm cực cực khổ khổ của tôi…… Đúng là mỹ mãn…… Hy vọng có thêm mấy lần cơ hội như vậy.] Quý Dữu: “……” Kéo vào sổ đen! Cần phải kéo vào sổ đen! Quý Dữu không nói hai lời lập tức kéo người này vào sổ đen của cửa hàng! Chuyện nhỏ --- Công việc soa bình sư ghê gớm lắm hả? Tao còn không trị được mày đấy? …… Mấy tin nhắn sau Quý Dữu xem xong toàn bộ, toàn bộ những khách hàng này đều là vẻ sung sướng khi nhặt được bảo, không cần hoài nghi, 9 mặt dây này không còn nghi ngờ gì nữa đều là hồn khí hết. Đến lúc này --- Cả người Quý Dữu đã sắp ngất đến nơi…… Tìm không ra chính mình là ai. Chính mình --- Thế mà lại là đại sư hồn khí có xác suất thành công cao như vậy? Quả nhiên --- Mình đúng là thiên mệnh chi nữ a. Con gái ruột của ông trời đấy. Không cần phải tìm nữa. Ha ha ha…… Phát tài. Còn sầu không kiếm được tiền sao? Ngày nào đó tâm tình tốt tùy tiện chế tác mấy cái hồn khí bán ra ngoài là lập tức có thể kiếm bộn! Cho nên --- Cả đời mình không cần phải làm việc hả? Quý Dữu càng nghĩ càng thấy đẹp. Tưởng tượng đến việc từ nay về sau tiền tài đối với mình chỉ là là một con số đơn thuần, cô thích ăn gì thì ăn đấy, thích mua gì thì mua đấy, thích đi chỗ nào thì đi chỗ đó…… “Hê hê……” Tự mình mừng thầm một lúc lâu thì Quý Dữu mới bĩnh tĩnh lại, cô hắng giọng một chút rồi lầm bầm lầu bầu: “Hiện tại mình là đại sư. Ít nhiều gì cũng là nhân vật lớn, cũng không thể cười ngây ngô giống như đứa ngốc như vậy được, một tí cũng không thể. Mình muốn để ý hình tượng bảo trì phong độ.”
…… Trong hòm thư còn nằm mấy chục triệu bưu kiện, Quý Dữu không có biện pháp xem từng cái. Nghĩ nghĩ, nàng tìm được Bá Nhạc có con mắt tinh tường ở trong biển người khai quật được mình, cũng chính là Tinh Võng chủ bá tên là ‘A Đại Mang Bạn Đi Đào Bảo’. ***Bá Nhạc: Theo truyền thuyết Trung Hoa, Bá Nhạc nguyên là tên của một vị thần cai quảng ngựa trên Thiên Đình. Vào đời nhà Chu, thời Xuân Thu (Xuân Thu là tên gọi của một giai đoạn lịch sử từ năm 771 đến 476 TCN trong lịch sử Trung Hoa),có một người tên là Tôn Dương. Người này là bậc thầy am hiểu về ngựa. Qua vóc dáng, ngoại hình của chúng là ông có thể biết được con nào là Thiên Lý Mã – Loài ngựa có sức khỏe dẻo dai chạy được ngàn dặm. Vì vậy nên người đời nể phục gọi ông là Bá Nhạc. Vậy nên nhắc tới Bá Nhạc là có hàm ý nói đến một người có thể nhận ra tài năng của người khác hoặc một người trao cơ hội cho người nào đó để thể hiện bản lĩnh. ***Con mắt tinh tường: Bản convert là ‘Tuệ nhãn thức châu’. Là có con mắt trí tuệ biết phân biệt châu ngọc thật giả, mang ý phát hiện ra được giá trị tiềm ẩn của người, sự vật, sự việc. Sau khi Trình Dục đăng xuất Tinh Võng, đang mang tâm trạng nản lòng thoái chí, nuốt không trôi thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng vang báo có người gọi điện đến, anh ta ngẩng đầu thấy một dãy số xa lạ. Hôm nay phòng phát sóng của anh ta quá lửa nóng, danh tiếng sắp nhảy lên đến vị trí đầu, những nhà quảng cáo đều là người tinh tường, đều hận không thể tóm lấy anh ta cọ nhiệt, cho nên vừa rồi Trình Dục đã phải ứng phó vài cuộc gọi của nhà quảng cáo. “Lúc này khẳng định cũng là nhà quảng cáo.” “Không có hứng thú.” Vì thế Trình Dục nghe cũng không thèm nghe liền giơ tay cúp điện thoại, động tác rất dứt khoát và lưu loát, thể hiện lập trường không hề do dự. Quý Dữu: “……” Tắt máy…… Cúp luôn? Quý Dữu liếc mắt nhìn lại thư tín tình ý chân thành của đối phương gửi cho mình: “Đại sư, nếu có thể nhận được cuộc gọi từ ngài thì đó sẽ là sự vinh hanh suốt đời của tôi, đây là số liên lạc của tôi 122*****, bất kỳ lúc nào, chỉ cần đại sư cần tới tôi thì A Đại tôi sẽ lấy đãi ngộ quét dọn giường chiếu! Muôn lần chết không chối từ!” ***Đãi ngộ quét dọn giường chiếu: Mình không hiểu cái đãi ngộ này là cái đãi ngộ gì, là lấy đãi ngộ chăm sóc đến từng giấc ngủ hả. Thú thật mình chỉ hiểu được như vậy. Bạn nào biết góp ý giúp mình nha. Đãi ngộ quét dọn giường chiếu? Muôn lần chết không chối từ? Là đây hả??? Sắc mặt của Quý Dữu hơi đen đi, lại gọi tiếp. Vài giây sau. “Đô đô đô……” Nhìn giao diện bị ngắt, Quý Dữu: “……” Mình đây là bị từ chối? Hay là --- Bị nghĩ thành kẻ lừa đảo rác rưởi? Gọi điện quấy rầy? A --- Phong thủy thay phiên chuyển a. Sắc mặt Quý Dữu đen như đáy nồi. Ban đầu cô không nghĩ để ý tới người tên là A Đại này, nhưng thoáng nghĩ đến, trước mắt muốn tìm người xác minh tin tức mình chế tác hồn khí, nhìn tới nhìn lui vẫn là người tên A Đại này thích hợp nhất. Bằng không --- Cô không thể đi tìm cái người tự nhận là cậu bé đáng yêu gửi ảnh chụp riêng tư cho mình đúng chứ? Hoặc là em gái dễ thương chu mỏ, trợn mắt, ưỡn ngực…… Vừa ngọt vừa mặn đúng không? Nếu không nữa thì --- “……” Không thể tưởng tượng thêm được nữa, sau khi Quý Dữu rùng mình một cái mới nói: “Phong độ.” “Phong độ.” “Mình là đại sư mà, mình cần giữ vững phong độ.” “Anh ta có thể từ chối mình hai lần, chẳng lẽ còn có thể từ chối mình ba lần sao?”
Quý Dữu không tin tà, tính tình bướng bỉnh vừa bùng lên là lập tức bám riết không tha, gọi cuộc điện thoại lần thứ ba cho ‘A Đại Mang Bạn Đi Đào Bảo’. Trong lòng Quý Dữu tràn đầy mong chờ người này nhận cuộc gọi. 1 giây. 2 giây. 3 giây. Đầu điện thoại bên này, Trình Dục nghe thấy tiếng chuông báo thì nhìn sang, lại là đồ chó quảng cáo!” “Phiền người quá.” Lẩm bẩm một câu, trình Dục chém đinh chặt sắt cúp luôn. Vì thế --- “Đô đô đô……” Tiếng nhắc nhở lạnh băng nói cho Quý Dữu kết quả. Quý Dữu: “……” Cô nhớ tới người này đã gửi 99+ thư tín cho mình, cái giọng khàn khàn hò hét, nước mắt như muốn thông lên tận trời khẩn cầu nói rằng cả đời này anh ta chỉ có nguyện vọng duy nhất là hy vọng mình có thể xem thư tín, chờ mong mình hồi âm --- “Giả hả?” “Mình cho rằng anh ta là chó liếm của mình……” “Thực ra…… Mình mới là chó liếm của anh ta?” “……” Quá tam ba bận, cô cũng cần cái mặt. Cuối cùng cuộc điện thoại này Quý Dữu không gọi nổi, nghĩ một chút, cô gửi mấy cái tin cho đối phương: [Đây là anh lấy đãi ngộ quét dọn giường chiếu?] [Đây là anh muốn muôn lần chết không chối từ?] [Đây là nguyện vọng suốt đời của anh?] Sau khi gửi ba tin nhắn, Quý Dữu cũng không nghĩ đến sẽ được đối phương trả lời ngay, cô quay đầu đăng xuất Tinh Võng. Còn có một số việc rắc rối chưa xử lý đâu. Quý Dữu trở lại thế giới hiện thực, nhà ở ngay ngắn, vách tường màu trắng phau, sàn nhà trắng giờ đã dính đầy những vết máu đỏ tươi, trong trường hợp này thật sự khiến người nhìn hãi hùng khiếp vía, nếu không phải thiết phiến cứu mình thì nhất định mình đã nằm ở đây mãi. Quý Dữu xoa xoa lông mày, nghĩ mà thấy sợ. Lúc ấy --- Tình huống quá mạo hiểm, thậm chí Quý Dữu còn không kịp gọi cấp cứu. Phải biết rằng khoa học kỹ thuật ở thời đại tinh tế cực kỳ tiến bộ, đặc biện là loại cấp cứu này đều không cần động tay gọi điện thoại mà trực tiếp dùng tinh thần lực kết nối với quang não gọi hệ thống Tinh Võng một tiếng hoặc người máy gia dụng (đương nhiên nhà Quý Dữu không có),là có thể trực tiếp gọi tới trung tâm cấp cứu. Nhưng ngay cả thời gian gọi cũng không thì có thể biết được lúc ấy có bao nhiêu nguy hiểm. Rốt cuộc là vấn đề ở nơi nào? Quý Dữu ngồi xổm xuống, vừa lau dọn vết máu vừa tìm kiếm tờ hướng dẫn, tờ hướng dẫn sử dụng ở thời đại tinh tế không phải làm bằng giấy mà là màn hình ánh sáng, nó thường được để trong hộp đóng gói, cần người mua dùng tay mở ra, chính vì Quý Dữu khuyết thiếu những hiểu biết cơ bản đó nên lúc này mới dẫn tới việc cô mở hộp ra là ném hộp đi luôn, bởi vậy không thấy được tờ hướng dẫn sử dụng. Chờ đến khi cô tìm ra tờ hướng dẫn thì cô mới hiểu, hóa ra là mình náo ra hiểu lầm lớn! Bộ dược liệu này tuy chỉ có một phần nhưng nó cần chia ra sử dụng trong năm ngày. Quý Dữu mơ màng không nắm rõ, lấy dược liệu đáng lẽ cần được chia ra dùng cho năm ngày lại dùng luôn toàn bộ. Hơn nữa có vài loại dược liệu là cần từng loại bỏ vào trước sau, nhưng lúc trước cô nghĩ rằng mình chỉ mua một phần, theo lý thì hẳn là chỉ có thể dùng một lần, cho nên cô lấy toàn bộ dược liệu ra sắc. Quý Dữu: “Không có hiểu biết cơ bản là hại chết người a!” Những thứ này toàn bộ đều là dược liệu đại bổ, thậm chí còn có không ít loại lấy tài liệu từ trên người tinh thú…… Đồ chơi này chính là có thể trực tiếp làm cường gân kiện cốt, tăng lên thể chất. Thể chất cấp E kém cỏi như Quý Dữu cần thừa nhận lượng thuốc lớn như vậy không nổ tan xác mà chết mới có quỷ. Trong lòng Quý Dữu vẫn còn sợ hãi vỗ vỗ ngực: “Mình có bao nhiêu ngu vậy?...... Lần sau không thể cẩu thả như thế nữa.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]