Chương trước
Chương sau
Trong lúc ánh mắt vô tình dừng lại ở thân bình thủy tinh đang để trên mặt bàn, đột nhiên đồng tử của Quý Dữu co lại, miệng mở ra trong vô thức: “……”
Dại ra mất nửa ngày ---
Đôi môi Quý Dữu run rẩy, đôi tay cũng run rẩy, một câu không nói nổi thành lời.
Sao ---
Sao lại thế này?
Rõ ràng Điệp Mật vừa mới còn tràn đầy trong lọ vậy mà như thế nào lại bỗng nhiên không thấy, chỉ còn dư lại một cái bình không?
Điệp Mật ở chỗ nào vậy?
Chuyện quỷ thần nào đây?
Mới trong nháy mắt thôi mà Điệp Mật đầy cả một lọ không còn nữa, thậm chí Quý Dữu cũng không biết rốt cuộc nó biến mất thế nào.
Biến mất cũng không phải là Điệp Mật mà đó là tiền! Là một số điểm tín dụng lớn! Là cơ hội để cô thăng cấp nha!
Trong lòng Quý Dữu vừa tức vừa sốt ruột, bất chấp có quỷ thần hay không quỷ thần, cô quay xung quanh bàn vòng vài vòng, ngay cả sàn nhà, khe nền gạch cũng lột ra tìm khắp, thế mà ngay cả một giọt Điệp Mật cũng không tìm thấy!
“Đồ khốn nào trộm Điệp Mật của tao?”
“Ra ngay!”
“Đi ra cho tao!”
Bốn phía yên tĩnh không một tiếng động nào phát ra.
Hàm răng Quý Dữu cắn chặt đến mức nghe thấy cả tiếng vang: “Ra ngay! Ông đây muốn liều mạng với mày!”
Khốn nạn!
Khốn nạn!
Khốn nạn!
Quả thực Quý Dữu sắp bị tức điên rồi! Nhưng --- Căn bản không tìm thấy, một lọ Điệp Mật đó tận 400 khắc đấy, một lúc trước cô còn cầm trong tay rồiđể lên bàn, sau đó giơ tay lên chuẩn bị đăng nhập Tinh Võng trên quang não một lát thế mà đã không thấy tăm hơi!
Trong khi đó một chút dấu vết cũng không có.
Quý Dữu dùng sức dẫm lên sàn nhà vừa đi vòng quanh vừa rít gào: “Đi ra ngay!”
Yên tĩnh ---
Đến mức kim rơi cũng có thể nghe thấy được.
Quý Dữu ồn ào đến mức mệt mỏi cản người, cuối cùng cô nằm dài trên sô pha giống như con cá chết, nằm im không nhúc nhích, nước mắt tràn đầy mặt, tầm mắt nhòe hẳn đi……
Cả người dại ra vài giây, Quý Dữu cảm thấy chỉ vì chút việc nhỏ này mà khóc thật mất mặt, giơ tay lên xoa xoa mắt tự nhủ bản thân đừng khóc, còn không phải mất trắng 400.000 sao? Nếu hôm nay cô có thể kiếm được thì về sau làm theo vậy cũng có thể kiếm lại.
Tự an ủi mình được một lúc thì cuối cùng tâm tình của Quý Dữu cũng bình thường trở lại, cô hơi nhắm mắt……
Sau đó ---
Cả người Quý Dữu đột nhiên cứng đờ.
Cô ---
Cô phát hiện trong đầu của mình thiết phiến đột nhiên xuất hiện, cứ việc nó giấu trong lớp sương mù như cũ nhưng cô vẫn xác định đây là thiết phiến trước đây biến mất không thấy, khối thiết phiến vốn đen nhánh mà lúc này lại hiện lên một tia sáng sâu thẳm, hoa văn trên bề mặt có vẻ rõ hơn một chút.
Hở?
Quý Dữu nhắm mắt lại, dùng tinh thần lực cẩn thận cảm thụ một lần.
Không sai.
Đúng là càng rõ hơn.
Quý Dữu không rõ nguyên nhân tại sao, cô thử cẩn thận đánh giá thiết phiến, nhưng mà ---
Bỗng nhiên thiết phiến lại biến mất không thấy.
Quý Dữ khó thở!
Thứ này rốt cuộc là cái quỷ gì nha?

Vì sao xuất hiện trong chốc lát rồi biến mất?
Quả thực làm người ta phát điên!
Cảm xúc của Quý Dữu lại táo bạo lên, một lúc lâu sau cô khôi phục sự bình tĩnh lần nữa rồi bắt đầu tự vấn xem rốt cuộc chuyện này là như thế nào, thiết phiến vốn đang biến mất lại đột nhiên xuất hiện đương nhiên là có nguyên nhân.
Rốt cuộc là nguyên nhân gì vậy?
Chẳng lẽ ---
Ánh mắt của Quỹ Dữu tự nhiên đặt lên cái chai rỗng đó.
Điệp Mật?
Có quan hệ với Điệp Mật?
Nhưng ---
Vì sao có quan hệ với Điệp Mật chứ?
Cô chỉ nghe nói qua sau khi uống xong Điệp Mật sẽ có hiệu quả tăng lên tinh thần lực nhưng không có nghe nói qua Điệp Mật tự mình biến mất nha!
Có lẽ ---
Là thiết phiến này tự thân hấp thu sao?
Muốn chứng minh việc này rất đơn giản, lấy một ít Điệp Mật ra lần nữa nghiệm chứng!
Quý Dữu thuộc phái hành động, liên lạc với Ryan ngay lập tức và nói chính mình bán 300 khắc là đủ rồi, cô muốn giữ lại 100 khắc Điệp Mật.
Ryan nghe xong cũng không hỏi tại sao, chỉ bảo Quý Dữu tự mình qua lấy.
Quý Dữu vội vã chạy đến nhà Ryan lấy lại 100 khắc Điệp Mật.
Lần này Quý Dữu không dám lãng phí, lần đầy tiên là đổ ra 20 khắc rồi cầm trên tay quan sát.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
……
Không có phản ứng.
Ơ?
Là số lượng quá ít?
Vẫn là?
Quý Dữu không hiểu được, cô suy nghĩ lại một lần nữa, nhớ kỹ lại sự việc phát sinh trước lúc 400 khắc Điệp Mật biến mất mới nhớ ra lúc đó trong lòng cô thèm quá, hận không thể uống hết sạch Điệp Mật nhưng lại sợ bản thân không nhịn được nên mới vội vội vàng vàng thả lọ Điệp Mật ra……
Chẳng lẽ là nghĩ muốn uống nó sao?
Quý Dữu: “……”
Uống luôn.
Uống luôn.
Uống luôn.
……
Tiếp theo, sự việc khiến người cạn lời đã xảy ra, 20 khắc Điệp Mật này thật sự biến mất.
Ngay sau đó ---
Vốn dĩ thiết phiến còn mờ nhạt ở trong đầu giờ nhìn càng rõ hơn, hoa văn trên bề mặt nhìn kỹ hình như có trận pháp gì gì đó --- Đến khi Quý Dữu muốn xem kỹ hơn thì bóng dáng của thiết phiến dần dần mờ đi cho đến khi không còn nhìn thấy nữa.
“???”
Rốt cuộc sao lại thế này?

Quả thực Quý Dữu muốn to đầu, cô bất chấp bản thân cảm thấy đau lòng khi lãng phí mất 20.000 điểm tín dụng, ý niệm trong đầu không ngừng xuất hiện, cuối cùng Quý Dữu chỉ có thể quy kết là không phải thiết phiến biến mất mà chính tinh thần lực của mình quá yếu ớt cho nên mới không có cách nào quan sát tìm tòi nghiên cứu liên tục được.
Khẳng định là như vậy!
Điệp Mật là thứ gia tăng tinh thần lực, sau khi thiết phiến ăn xong Điệp Mật thì tinh thần lực của cô nâng cao hơn nên mới có thể thấy thiết phiến rõ hơn, nhưng vì tinh thần lực được đề cao một mức độ nhất định nên chỉ có thể quan sát được một lúc.
Vì để chứng minh, Quý Dữu lại đổ 20 khắc Điệp Mật ra tiếp tục nghĩ thầm, vài giây sau Điệp Mật biến mất còn thiết phiến lại xuất hiện ---
Quả nhiên!
Quý Dữu chợt hiểu ra.
Là chỉ có thể nghĩ trong lòng uống luôn mới bị biến mất, để thiết phiến cẩn thận hấp thu Điệp Mật hay chính mình ăn Điệp Mật cũng sẽ có hiệu quả như vậy nhỉ?
Hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, Quý Dữu lại đổ ra 20 khắc Điệp Mật rồi cầm lên uống hết!
Vị thuần thiên nhiên không có chất phụ gia của Điệp Mật chỉ có thể miêu tả bằng một tiếng;
Ngọt!
Ngọt hơn mối tình đầu!
Chưa đã thèm, Quý Dữu liếm liếm khóe miệng ra vẻ hưởng thụ, tiếp theo sắc mặt của cô căng thẳng, cẩn thận cảm nhận một lần, đúng là thiết phiến trong đầu lại xuất hiện!
Cho nên ---
Thực nghiệm chứng minh: Vô luận là dùng ý niệm hay uống trực tiếp thì Điệp Mật đều có thể xuất hiện vài giây trong đầu, hơn nữa thiết phiến trở nên rõ nhìn hơn……
Điều này thuyết minh cái gì?
Trong lòng Quý Dữu có một cái suy đoán không xác thực: Có lẽ đến khi tinh thần lực cũng đủ mạnh thì cô mới có thể hoàn toàn thấy rõ ràng thiết phiến trong đầu!
Sau đó ---
Một vấn đề khác lại đến:
Thiết phiến này rốt cuộc có ích lợi gì vậy?
Quý Dữu hoàn toàn luống cuống!
Trên thực tế thời gian thiết phiến xuất hiện một lần đã qua một tháng, trong một tháng này Quý Dữu hoàn toàn không cảm giác được thân thể có biến hóa nào khác, thể chất vẫn như cũ là E, tinh thần lực vẫn như cũ là F, vẫn vô dụng như vậy!
Cho nên ---
Có tác dụng gì nhỉ?
Hơn nữa chiếu theo tình hình trước mắt thì thiết phiến này không chỉ không mang đến chỗ tốt mà nó vẫn là thú nuốt vàng nha!
Đằng trước đằng sau ---
Lên lên xuống xuống ---
Đã tiêu hao mất 460 khắc Điệp mật!
460 khắc nha!
Tận 460.000 điểm tín dụng!
Quý Dữu đau lòng đến mức sắp thấy máu rồi.
Đến lúc này cô mới nhớ tới việc hối hận! Hối hận đến mức xanh cả ruột!
“Trời ạ ~”
“Mình đã làm cái gì nha?”
“Tạo nghiệt nha!”
“Mình là kẻ ngay cả cơm cũng không ăn nổi thế nhưng còn lãng phí như vậy, bỏ mất 460.000 để làm thực nghiệm!”
“Não bị úng nước nha!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.