Căn cứ vào việc tôn trọng đối với cơm cha áo mẹ, Quý Dữu hiếm khi tỏ ra rất kiên nhẫn với Thịnh Thanh Nhan, vẫn miễn cưỡng ngồi xuống cạnh cậu ta.
Đương nhiên không ngồi ở đây thì cũng không còn cách nào khác. Bởi vì xung quanh đã không có chỗ ngồi, chỉ có hai bên trái phải của Thịnh Thanh Nhan là còn hai ghế trống. Quý Dữu nhận xét, khẳng định là khí tràng của bản thân Thịnh Thanh Nhan quá khác thường nên không ai nguyện ý ngồi cạnh cậu ta.
Bên này.
Thịnh Thanh Nhan vừa thấy Quý Dữu ngồi xuống thì đột nhiên giơ tay lên chỉ vào hai bên dái tai của mình vẻ cực kỳ đắc ý: “Có nhìn thấy hay không nha? Cái này có đẹp không nha?”
Quý Dữu: “……”
Hình như sợ Quý Dữu không nhìn thấy, cậu ta còn đắc ý dí đầu vào gần Quý Dữu hơn, thế cho nên Quý Dữu có thể thấy rõ ràng khuôn mặt tinh xảo trắng nõn tuyệt đẹp của cậu ta là làn da vô cùng mịn màng, gần như không nhìn thấy một lỗ chân lông lồi lõm nào……
Thịnh Thanh Nhan nhìn thấy Quý Dữu đang nhìn chằm chằm vào mặt của mình, đôi mắt phượng hơi nhướn rồi nheo lại, lộ ra dáng vẻ lười biếng, khóe miệng giật giật nói một câu “Nghiêm túc nhìn người ta như vậy làm gì nha? Cậu không phải loại hình người ta thích nha……”
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu hít sâu một hơi rồi bật lại: “Vậy đúng thật là quá tốt! Cậu cũng không phải kiểu người tôi thích! Cuộc đời tôi chán ghét nhất kiểu đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-dong-nat-o-tinh-te/3101145/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.