Sau khi thiết phiến biến mất, tất cả sợi tinh thần trở nên buồn bã ỉu xìu, đặc biệt là Lão Ngũ bị Quý Dữu bóc lột quá mức, khi nó xen lẫn trong đám ‘mãng xà’ to mọng cường tráng thì quả thực là cực kỳ mảnh mai, giống như cọng giá đỗ còi cọc vậy.
Nhìn thấy tình cảnh này, không hiểu sao Quý Dữu chột dạ.
“Khụ……” Quý Dữu ho khan một tiếng: “Tao phê chuẩn cho Lão Ngũ nghỉ phép một thời gian rồi, trong khoảng thời gian này nếu đứa nào dám bắt nạt nó mà để tao tóm được thì tự gánh lấy hậu quả.”
Lão Ngũ rung rung cái đuôi xoay vòng quanh Quý Dữu, hiển nhiên là rất vui vẻ.
Những sợi tơ khác cũng vẫy vẫy cái đuôi tỏ vẻ đã biết.
Quý Dữu không tin cho lắm, ánh mắt của cô tập trung ở trên thân Lão Tứ và Lão Đại, phát hiện Lão Đại lười biếng nằm dài ra như chết còn Lão Tứ thì hoạt bát hơn, chỉ là đầu chuyển động không ngừng, cũng không hiểu đang nghĩ ngợi cái gì.
“Hừ ~”
Quý Dữu hừ mạnh một cái.
Nháy mắt Lão Tứ dừng lại rồi tạo dáng bé ngoan.
Quý Dữu phân công: “Hiện tại tao gọi tên, muốn hai sợi tơ ra làm việc. Lão Tứ, Lão Đại, hai chúng mày bước ra khỏi hàng.”
Lão Đại và Lão Tứ lập tức ngóc đầu lên ngẩn ra.
Nhưng dù sao Quý Dữu cũng là chủ nhân, chủ nhân cưỡng chế yêu cầu thì dù có không muốn, cả đám nể tình được ‘ăn ngon’, à không! Là ít nhất cũng phải cho chủ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-dong-nat-o-tinh-te/3101133/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.