Ánh mắt Quý Dữu sáng lên rồi chợt hạ mi xuống: Nghĩ lại thì căn bản là không thích hợp, còn có chuyện tốt miễn trừ trừng phạt sao?
Biểu cảm và phản ứng của Quý Dữu làm Mục Kiếm Linh xem là hiểu ngay, cô nhướn mày nhàn nhạt khiêu khích: “Như thế nào? Không muốn, vậy quét tước phòng huấn luyện nửa tháng cho sạch vào.”
Phòng huấn luyện mở rộng như vậy, lại chiếm diện tích rộng như thế, cho dù toàn bộ quá trình có máy móc tự động hóa quét tước thì quét tước xong vẫn phải căn cứ vào thái độ trách nhiệm, sinh viên cần kiểm tra lại một lần, đặc biệt là kiểm tra các hạng mục của thiết bị trong phòng huấn luyện có vấn đề không, bởi vậy khẳng định sẽ làm trậm trễ sinh viên phụ trách thường trực một ít thời gian, tóm lại chỉ cần thời gian hơi không tính chuẩn thì cũng đừng mơ tưởng đuổi kịp đồ ăn tự nhiên mà nhà ăn cung ứng.
Khổ sai này để cho ai ai cũng không muốn.
Quý Dữu nhanh chóng nói: “Cô à, làm phiền cô nói một chút là phương pháp gì, cô không nói làm lòng em hoảng hốt mất.”
Mục Kiếm Linh liếc nhìn cô một cái, đột nhiên giơ tay lên chỉ và một bên và nói: “Có thấy cái mông lớn bên kia không? Trò đi lên đá vào mông cậu ta một cái.”
Quý Dữu: “……”
Mục Kiếm Linh giơ tay lên tiếp chỉ hướng bên kia nói: “Nhìn thấy hai cái đùi đang không ngừng run lên ở bên kia không? Trò đi lên đá vào chân cậu ta một cái đi.”
Quý Dữu: “……”
Mục Kiếm Linh lại dùng khuôn mặt không biểu cảm chỉ hướng về bên phải và nói: “Thấy cái thứ quỳ rạp trên mặt đất giả làm thi thể không? Trò đi lên đánh cậu ta một quyền.”
Quý Dữu: “……”
“Tác dụng của trò chính là thấy ai lười biếng, ai tự đại, ai nhát như chuột, ai…… Thì trò đi lên đánh mạnh người đó cho tôi là được.” Mục Kiếm Linh giơ tay lên còn muốn nói nữa thì Quý Dữu đã nhanh chóng ngắt lời cô: “Cô……Cô ơi, việc này không tốt lắm đâu?”
Mục Kiếm Linh nhướn mày: “Hử?”
Mặt Quý Dữu cứng lại rồi cố gắng nở nụ cười: “Điều…… Điều này gây bất lợi về tình đoàn kết, yêu thương, hỗ trợ giữa các bạn học với nhau ạ.”
Mẹ nhà nó~
Hôm nay Quý Dữu mới phát hiện hóa ra trong lòng của giảng viên Mục Kiếm Linh còn đen hơn cả hiệu trưởng Hồng nha, hiệu trưởng Hồng kéo thù hận cho mình ít nhất còn để lại một con đường sống cho mình, giảng viên Mục kéo thù hận cho mình đây hoàn toàn là muốn mình chết rồi.
Này……
Này……
Này…… Mình có gan chó cũng không dám đắc tội tất cả bạn học đâu.
Mục Kiếm Linh: “Sao? Không muốn?”
Quý Dữu dùng vẻ mặt đau khổ mặc cả: “Cô…… Cô à, có thể đổi một điều kiện hay không ạ?”
Mục Kiếm Linh đáp: “Ở chỗ tôi không có khả năng cò kè mặc cả, hoặc là trò lựa chọn quét tước phòng huấn luyện nửa tháng hoặc là lựa chọn chế tạo khó khăn, quấy nhiễu các bạn học trong phòng huấn luyện này.”
Quý Dữu: “……”
Mục Kiếm Linh nói tiếp: “Tôi chỉ cho trò thời gian lựa chọn là 10 giây, quá thời gian không lựa chọn thì phạt quét tước sân huấn luyện thêm 1 tháng.”
Quý Dữu: “……”
Quý Dữu khóc không ra nước mắt, cô nhanh chóng hỏi: “Cô ơi, nếu em quấy phá các bạn học thì vấn đề an toàn của em ai phụ trách ạ?”
Mục Kiếm Linh: “Tự cầu nhiều phúc.”
Quý Dữu: “……”
Đây cũng quá không chịu trách nhiệm rồi.
Quả thực ---
Lột da cũng không lột da đến như vậy.
Nhưng hiển nhiên là Mục Kiếm Linh không cho Quý Dữu có nhiều thời gian lo lắng, cô trực tiếp đếm ngược: “5----4----3----”
Quý Dữu lập tức nói một cách hiên ngang lẫm liệt: “Cô à, nhiệm vụ đốc xúc bạn học tiến bộ quang vinh như vậy sao em có thể từ chối được? Em nguyện ý hy sinh cái tôi để hoàn thành tập thể!”
Mục Kiếm Linh cười nói: “Đứa bé ngoan.”
Quý Dữu che khóe miệng lại rồi lanh lảnh nói: “Cô Mục…… nếu hoàn thành nhiệm vụ vượt mức thì có khen thưởng gì không ạ? Em tha thiết cho rằng chỉ có trừng phạt mà không có khen thưởng sẽ hoàn toàn đả kích lòng nhiệt tình huấn luyện của sinh viên, chỉ có thưởng có phạt mới có thể điều động được sự nhiệt tình của sinh viên thôi ạ.”
Giọng nói của Mục Kiếm Linh cao lên: “Ồ?”
Quý Dữu làm mặt quỷ: “Giống đường đậu ngọt ngào gì kia chính là khen thưởng thực sự không tồi đâu ạ.”
Thứ này có thể làm sợi tinh thần của mình dễ bảo, đúng thật là thứ tốt. Thứ tốt như vậy đương nhiên là càng nhiều càng tốt.
Mục Kiếm Linh liếc cô một cái rồi nói: “Thôi được rồi, nếu trò hoàn thành nhiệm vụ vượt mức thì khen thưởng cho trò một viên.”
Lập tức Quý Dữu lớn tiếng: “Yên tâm đi, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ vượt mức.”
Với phòng huấn luyện to như vậy thì ở cái góc yên tĩnh này, hai cô trò lặng yên không tiếng động hoàn thành một lần giao dịch tà ác, trong lúc đó không khiến cho bất luận kẻ nào chú ý đến.
Quý Dữu lại đăng nhập cơ giáp cỡ nhỏ một lần nữa, lúc này cô cũng không nghĩ áp bức nhóm sợi tinh thần ra sao mà là suy ngẫm xem muốn không gây ra tiếng động như thế nào thì hoàn thành được nhiệm vụ giảng viên Mục Kiếm Linh giao cho mình.
Hành vi tìm chết như vậy thật bất lợi với hòa bình.
Quý Dữu không muốn tiếp thu nhiệm vụ này một chút nào nhưng so sánh với quét tước sân huấn luyện một tháng cộng một tháng không được ăn thịt xương sườn kho tàu thì cô tình nguyện lựa chọn bị bạn học đánh chết.
Hoặc là không làm, đã làm là phải làm đến cùng, Quý Dữu chậm rì rì đi tới bộ cơ giáp bên cạnh té lăn trên mặt đất đang nỗ lực bò dậy, đầu tiên là làm bộ lơ đãng đi ngang qua, sau đó thừa dịp người điều khiển mất hết công hết sức cả nửa ngày mới sắp bò dậy được thì dùng một chân đạp khớp xương ở cẳng chân đối phương luôn.
Răng rắc ---
Thình thịch ---
Bộ cơ giáp rất vất vả bò dậy lại bị ngã với tư thế cẩu bò một lần nữa, lập tức người điều khiển chửi ầm lên.
“ĐM!”
“Kẻ nào không có mắt vừa rồi dẫm lên ông đây hả?”
“Ông đây muốn làm thịt nó!”
Nháy mắt Quý Dữu rời khỏi, cô ỷ vào ưu thế sợi tinh thần thao tác tự nhiên mà điều khiển cơ giáp cỡ nhỏ chạy trốn như bay tựa như một cơn gió, lại còn ra vẻ như không có việc gì mà đến bên cạnh một bộ cơ giáp hạng nặng khác.
Bộ cơ giáp hạng nặng này tên là Thủ Hằng, nó hơi khác với Phá Quân ở chỗ, Phá Quân là cơ giáp công thủ gồm nhiều mặt, lấy tấn công là chủ; còn tuy Thủ Hằng cũng là cơ giáp hạng nặng nhưng nó hy sinh tính linh hoạt mà cường điệu tính phòng ngự, bởi vậy đại bộ phận dùng cho công tác hậu cần và dự trữ vật tư.
Muốn công phá phòng ngự của Thủ Hằng cực kỳ khó, cần phải có hỏa lực thật mạnh mới được.
Cơ giáp có tính khiêu chiến như vậy, người điều khiển còn là Lance You. Bất đồng với những người có thiên hướng đấu tranh anh dũng thì tính cách của Lance tương đối ôn hòa, cậu ta không thích trực tiếp đối mặt chém giết mà càng thích đứng ở hậu phương lớn cung cấp trợ giúp cho đồng đội hơn, bởi vậy sau khi rối rắm mãi, Lance You với lựa chọn Thủ Hằng làm cơ giáp của mình.
Nhưng mà ---
Bởi vì hình thể rất lớn nên cơ giáp Thủ Hằng càng cần lực khống chế mạnh mẽ hơn, Lance nếm thử rất nhiều lần mới hơi hơi điều khiển được Thủ Hằng đứng lên --- Hai cặp đùi của Thủ Hằng hơi run run…… Mắt thấy không xong đến nơi, lúc này ---
Góc bên đột nhiên nhảy ra một bộ cơ giáp cỡ nhỏ mang đến một cơn gió mạnh --- Lance hết sức cố gắng nhanh chóng nỗ lực bảo trì tính cân bằng của cơ giáp nhưng cơn gió xuất hiện này có vẻ tà môn nên làm Thủ Hằng cậu ta điều khiển ngã nhào ngay lập tức ---
Loảng xoảng ---
Một tiếng vang dội, quán tính thật lớn khiến Lance bị va đập đến đầu váng mắt hoa, trước mắt hiện lên từng bóng người nhỏ bé……
Mất một lúc lâu, Lance bò dậy một lần nữa: “Việc gì vậy?”
Quý Dữu rúc vào góc tường thở hổn ha hổn hển, vừa rồi thừa dịp chạy như bay lén đạp vào phần bắp chân cơ giáp Thủ Hằng, ước tính khẳng định Lance không phát hiện, độ rửa sạch của sợi tinh thần cơ giáp Thủ Hằng không đánh giá được, còn không có cách nào hoàn toàn sinh ra cảm giác cộng minh với cơ giáp cho nên nhất thời không cần lo lắng Lance phát hiện chính mình.
Kế tiếp là phải ra tay với ai đây?
Tròng mắt Quý Dữu chuyển động, đột nhiên theo dõi ---
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]