“Anh mặc quần áo vào trước đi.” Sau khi tỉnh táo lại, Mạc Dao Dao dùng thanh âm hết bình tĩnh và dịu dàng có thể nói.
Vạn Niên Thanh mặc quần áo với tốc độ chậm gấp trăm lần so với khi cởi quần aoá lúc trước, đứng lên ngồi xuống bên cạnh Mạc Dao Dao bên cạnh, nhẹgiọng nói: “Anh không lừa ngươi, số tiền này là tiền lương ứng trước của anh, về sau vẫn có.”
Mạc Dao Dao nghiêm túc nhìn anh nói: “Tôi không hỏi, chờ anh giải thích.”
Cô ép hỏi nhất định sẽ bị Vạn Niên Thanh hiểu thành ý gì khác, đã như vậy, còn không bằng chờ anh ta giải thích.
Vạn Niên Thanh lộ ra vẻ mặt khó xử: “Nếu như mà anh. . . . . . không giải thích, em sẽ làm gì?”
Mạc Dao Dao lạnh lùng nhìn anh: “Vậy anh cút ngay đi. 5000 đồng kia trả lại anh, 500 giúp anh mua quần áo coi như là tôi giúp đỡ người nghèo, cáiloại tiền không rõ lai lịch đó tôi tuyệt đối không dùng.”
Vẻ mặtVạn Niên Thanh rất thương tâm, trên mặt nổi lên nỗi khổ tâm, một đôi mắt nhìn Mạc Dao Dao giống như đang nói: “Anh thật sự có nổi khổ tâm.”
Nhưng làm một người hiện đại, Mạc Dao Dao có thể tiếp nhận trong phòng mìnhnảy ra một Hoa Yêu cũng đã là cực hạn, lúc này Hoa Yêu này lại còn mangtới một đống tiền không rõ lai lịch, cô thật không tiếp thụ nổi. Vì vậy Mạc Dao Dao cầm điện thoại di động lên: “Không nói đúng không, tôi báocảnh sát.”
Vạn Niên Thanh cầm tay cầm điện thoại của cô, mặt khẳng khái hy sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-dam-dap-anh-di/46128/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.