Editor : Song Ngư nhi.
Beta : cafe_sang.
Ngày Mẹ Mạc và Mạc Dương Dương đi, Vạn NiênThanh và Mạc Dao Dao cùng nhau ra tiễn. Thật ra thì vết thương của Mạc Dao Dao đã tốt hơn rất nhiều, trừcánh tay phải của cô còn có chút bất tiện khi cử động ra thì còn lại đều không ảnh hưởng tới sinh hoạt hàng ngày. Thế nhưng Tề Hiên lại mở rộngcửa hậu (ví với việc làm tiêu cực, đại khái là đi cửa sau, thiên vị),cho cô nghỉ tận lqd hai tháng để nghỉ dưỡng, hơn nữa còn là nghỉ phép có lương! Mạc Dao Dao vô cùng hoài nghi về tương lai của mình trong vòngnăm năm tới, có khi nào tất cả những ngày nghỉ được phép, cùng với những ngày nghỉ đông của cô đều bị anh ta trừ hết sạch rồi hay không, chứ làm gì Tề Hiên có thể dễ dàng buông tha cho cơ hội tốt này được chứ?
Mẹ Mạc cũng đã nghĩ đến vấn đề này, cho nên trước khi đi bà có kéo tay Mạc Dao Dao nói: "Tết năm nay, nếu như con không xin nghỉ được, thì khôngcần phải về."
Bà nói xong nước mắt cũng "tí tách, tí tách"rơi xuống, Mạc Dao Dao thật sự không chịu nổi bộ dạng này của bà, cô hạquyết tâm nói: "Mẹ yên tâm đi, con nhất định sẽ xin nghỉ phép ở công ty, để về nhà thăm mẹ!"
Bây giờ cũng đã cuối tháng mười một, Mạc Dao Dao còn một tháng nghỉ phép nữa, đến lúc đi làm lại cũng đã là cuối năm, lại xin nghỉ thêm nữa chính xác là mơ mộng hão huyền (*). NhưngVạn Niên Thanh nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-dam-dap-anh-di/3029669/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.