Ước chừng hai ngàysau Tề Hiên lại gọi điện thoại tới, Mạc Dao Dao còn chưa kịp làm dáng,đối phương nói thẳng: “Đồng ý tới phòng làm việc của tôi ký hợp đồng,không đồng ý năm ngày sau trả tiền lại.”
Quả nhiên có tiền mới là đại gia, Mạc Dao Dao ngây ngô hướng về phía điện thoại đã bị cắt đứtmột lát, vẫn là quyết định đi tới công ty bọn họ một chuyến. Cô pháthiện cái người Tề Hiên này, không nói được chuyện qua điện thoại, mỗilần anh ta đều tự mình nói nội dung cần sai bảo xong, sau đó trực tiếpcúp điện thoại, căn bản không cho người ta cơ hội nói lại.
Dướitình huống này nếu như là người muốn cầu cạnh Tề Hiên, rất dễ dàng sẽlâm vào tình cảnh lưỡng nan, vì bị lo lắng ảnh hưởng nên tạo ra quyếtđịnh sai lầm, đây cũng là thủ đoạn của Tề Hiên. Nhưng lần này Mạc DaoDao cũng không quá gấp, cô đi tới công ty Tề Hiên chỉ là muốn đem mọichuyện nói rõ ràng, hơn nữa cô cảm thấy nếu đi hôm nay nói không chừngsẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.
Đến tòa nhà địa ốc cao tầng của Tềthị, Mạc Dao Dao vừa khinh bỉ sự chênh lệch vạn ác giàu nghèo, vừa đivào thang máy. Kể từ khi Tề Hiên tiếp nhận việc làm ăn của Tề thị, trừnhững thứ sản nghiệp bất động căn bản bên ngoài kia, có tiền dư cũngđược anh cầm đi đầu tư cái này đầu tư cái kia. So với mình phí hết tâmtư làm khai phá làm nghiên cứu, Tề Hiên thích hơn lấy tiền nuôi tiền,làm kẻ phía sau màn thu tiền .
Tòa địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-dam-dap-anh-di/3029635/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.