#Chương này mà đủ đến 1o vote, thì mình sẽ up luôn chương mới.^^# 
Kể từ đó Hứa Chiêu đổi tên thành Hoa Chiêu, được ông bà ngoại nuôi nấng. 
Ông bà ngoại không có nghiêm khắc dạy bảo cô trở thành người nối nghiệp giống như đối với mẹ cô trước đó, bọn họ chỉ tận lực giúp cô làm tất cả những điều cô thích mà thôi. 
Hoa Diệp tuổi tác đã cao, chuyện của công ty cũng ít khi hỏi đến, cơ bản là giao lại mọi việc cho giám đốc. 
Chú Đinh đã trở lại Hoa trạch, còn mang đến một người cháu gái đầu lòng, tên là Hiểu Duy, cùng với cô chơi đùa, đọc sách. 
Trong nhà sẽ thường xuyên có rất nhiều đứa trẻ đến đây chơi, Giản Dị là người tới nhiều nhất, hắn kêu cô gọi hắn là anh họ. Nhưng khi đó hắn còn không có cao hơn cô nữa. Còn có Trần Trì, Triển Nhan, đều là đồng bọn mà Giản Dị mang đến. 
Cô kéo Hiểu Duy cùng với bọn họ cùng học ở chung một trường. 
Bà ngoại từ sau khi mất đi con gái cưng của mình liền sinh bệnh, thân thể ngày càng sa sút, ở tại bệnh viện sau nửa năm cũng chuyển về nhà nghỉ dưỡng. 
Khi Hoa Chiêu lên 13 tuổi, bà ngoại trong lúc ngủ mơ liền không còn tỉnh lại nữa, bà ngoại "đi" cũng coi như là an tường. 
Tuy rằng tất cả mọi người đều đã làm tốt tâm lý chuẩn bị, nhưng đối với Hoa Chiêu cùng Hoa Diệp mà nói, đó vẫn là một chuyện rất khó có thể tiếp thu. 
Cũng kể từ khi đó, ông ngoại liền một mình ở trong phòng, ai cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-dai-nhan/154993/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.