Thời gian đã quá nửa khuya, nhưng ở một nơi nào đó vẫn còn có một chàng trai đang làm việc. Phượng mâu chăm chú nhìn vào máy tính, ngón tay thon dài tinh tế ưu nhã gõ từng phím chữ. Lâu lâu liếc mắt nhìn sang đồng hồ trên vách tường, nhẹ nhàng thở dài trong lòng, sau đó lại tiếp tục công việc.
Trên gương mặt xinh đẹp hơn cả nữ nhân lộ rõ vẻ mệt mỏi, nhưng ánh mắt tuyệt nhiên không hề lung lay, vẫn chăm chú làm việc, ngón tay cũng bắt đầu chuyển động nhanh chóng hơn.
Nhìn thấy một màn này cô không khỏi đau lòng, quên mất tình trạng của mình hiện tại giống như tên trộm trình mò anh, miệng nhỏ bật ra lời nói.
"Triệt, anh quá mức chăm chỉ rồi!" Thôi chết, cô quên mất! Cô lập tức bụm miệng lại.
"A!" Âu Dương Triệt đang tập trung vào công việc, hơn nữa bây giờ đã quá khuya, thế nhưng lại có tiếng nói đột ngột vang lên, tất nhiên không khỏi giật mình.
Nhưng rất nhanh sau đó, Âu Dương Triệt thay thế nét nghi ngờ trên mặt bằng nụ cười ấm áp như gió xuân. Giọng nói trong trẻo này không phải của bạn gái hắn thì còn có thể là ai nữa!
Hắn đánh nhanh vài dòng chữ trên máy tính, sau đó tắt máy. Duỗi thân một cái, đứng lên, chân không nhanh không chậm tiến về phía cửa sổ, đẩy nhẹ chiếc rèm màu cà phê sữa ra, ánh mắt mang tia cười nồng đậm nhìn về phía giai nhân bên ngoài.
"Anh không biết em còn là nữ hái hoa tặc ?" Âu Dương Triệt mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-cua-tam-dai-thieu-gia/2319620/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.