Ăn xong bữa trưa, mẹ Lâm cũng không nói gì, gắt gao túm lấy ống tay áo của Lâm Tử Quỳ kéo đến bãi đỗ xe.
"Mẹ à, con nói rồi, có gì việc gì thì mẹ nói đi a, làm cho con bây giờ không hiểu mô tê gì hết!"
"Đừng hỏi mẹ nữa, tới nơi rồi con sẽ biết, lái xe nhanh lên một chút!"
Đúng lúc ngăn không cho Lâm Tử Quỳ mở miệng nói chuyện, người nào đó không tình nguyện bị mẹ Lâm tiếp tục chỉ huy chạy đến trung tâm mua sắm, vừa dừng xe xong, lại bị mẹ mình gắt gao lôi kéo. Cô cũng không phải đứa con nít sẽ chạy lạc a, rốt cuộc là làm cái gì a?
Thoáng giãy dụa, Lâm Tử Quỳ muốn thoát khỏi sự kiềm kẹp cuả mẹ, ai ngờ phản tác dụng.
"Mẹ à, mẹ đừng cố sức như vậy a, con cũng không phải muốn chạy trốn đâu."
"..."
"Mẹ à, rốt cuộc là chuyện gì vậy? Sao gần đây mẹ thần thần bí bí quá vậy?"
"..."
"Mẹ à, tới nơi chưa? Bữa trưa con chưa kịp ăn no thì mẹ đã kéo con đến đây để làm gì a."
Nói tới nói lui cũng chỉ có một mình Lâm Tử Quỳ lẩm bẩm lầu bầu, ai mà không biết tính nết của mẹ Lâm rất tốt, không những không nhịn được, cũng không thèm trả lời. Chỉ tiếp tục lôi kéo Lâm Tử Quỳ đi thang cuống lên hết tầng này đến tầng khác, dường như đang tìm kiếm gì đó.
"Tới rồi!" Trên mặt lộ vẻ vui mừng, quay đầu lại nhìn Lâm Tử Quỳ chỉ chỉ, "mẹ chưa mất trí, vị trí không sai ."
"Đây là tiệm tranh sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-buc-hon/4425718/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.