Cuối cùng, Bác Thừa Ngôn vẫn là đắn đo. Anh vẫn không tin rằng, Khuynh Y có hay không năng lực đưa mình ra khỏi nơi này, có hay không thế lực chống lại Bác gia. Anh, không muốn làm liên lụy người khác. Mẹ của anh, anh sẽ dùng cách của mình để bảo vệ.
Sáng hôm sau, mới khoảng chừng năm giờ, tiếng chuông báo thức đã vang lên khắp trại giam. Inh ỏi, phiền phức là những gì Khuynh Y nhận được. Cô vươn vai làm bộ như vừa mới dậy, đôi mắt hãy còn mơ màng chưa tỉnh mộng.
Viên cảnh sát tiến tới, đập vào cửa phòng cô. Khuynh Y quay người lại, có chút giật mình khi nhìn thấy tên cảnh sát. Cô nhanh chóng đứng dậy, gặp chăn rồi dọn dẹp gọn gàng lại tấm ga trải giường.
Xong, cô đi theo đoàn người đến khu vệ sinh. Ở đây, họ tranh nhay những vòi nước để rửa mặt, tranh nhau những chỗ đứng. Khuynh Y vốn chẳng để tâm mấy, trước sau gì cũng sẽ tới lượt cô. Tranh giành với đám người này chỉ khiến cô thêm phiền phức mà thôi.
Nhưng một vài người lại không nghĩ như thế. Hạ Phi, người đàn bà hôm qua đi cùng với Hoắc Tranh – lão đại ở đây. Ả ta tiến lại gần về phía Khuynh Y, cầm lấy cốc nước hất lên mặt cô.
Khuynh Y nhìn ả, một nụ cười khinh bỉ hiện lên. Đôi mắt cô chứa đầy sự khinh thường đối với Hạ Phi.
“Cảm ơn đã giúp tôi rửa mặt. Cô thực sự thích hợp làm giúp việc lắm đó.”
“Mày nói cái gì? Tiện nhân, có tin tao đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-bao-thu/2795864/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.