"Cô nghĩ cũng hay quá rồi đấy. Mảnh đất này Thẩm gia nắm chắc trong tay rồi." Thẩm Uyên châm chọc nói.
:"Chuyện này còn chưa chắc đâu." Bất ngờ, Sherry lên tiếng.
"Có chắc hay không chưa tới lượt cô nói." Sắc mặt Thẩm Uyên trầm xuống.
"Sao nào, sợ rồi sao?"
"Im miệng. Tôi là tiểu thư Thẩm gia, sao có thể sợ cô."
"Không, Thẩm tiểu thư là sợ Thẩm gia thực sự thua. Chứ cô làm sao có thể sợ một nhân vân nhỏ bé như tôi cơ chứ."
"Cô..."
Sherry nhếch môi cười, hiên ngang rời đi.
Thẩm Uyên tức giận dậm hân xống đất, khuôn mặt lộ rõ vẻ khó chịu. Làm sao dám, làm sao ả ta dám nói chuyện với cô như thế. Một con đàn bà thấp hèn mà thôi, cũng chẳng có gì đáng để ra oai. Nếu không phải dựa vào việc ả ta quyến rũ được Bác thiếu, bằng vào nhà họ Khuynh đã tán gia bại sản từ mấy năm trước, ả sao có thể giễu võ dương với cô.
Đột nhiên, trong đầu Thẩm Uyên này ra một ý nghĩ. Hai hôm nữa, lễ hội thường năm sẽ diễn ra. các dòng tộc lớn đều sẽ đến tham dự. Lúc đó, cô chỉ cần ăn mặc thật xinh đẹp, Bác thiếu nhất định sẽ quỳ dười váy cô. Dù sao, phía sau cô chính là Thẩm gia. Có thể nói rằng, cô và Bác Thừa Ngôn chính là môn đăng hộ đối.
Tất nhiên, nếu Sherry biết được ý nghĩ này của Thẩm Uyên hắn sẽ cười cô ả ngu ngốc. Bác Thừa Ngôn cùng cô ta môn đăng hộ đối, vậy với cô lại tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-bao-thu/2795810/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.