Xem ra lần này tám, chín phần là sẽ chết.
Như vậy cũng tốt, Lâm Khiếu Long thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Từ lâu Sherry đã là cái gái trong mắt lão. Một con ranh con mà cũng dám cùng lãi tranh quyền? Thực là không biết lượng sức.
Sherry chống con dao nhỏ xuống, hai đầu gối chạm đất tựa như đang quỳ. Thế nhưng ánh mắt cô lại lạnh lùng đến đáng sợ, một chút khuất phục bên trong cũng không có.
Đừng nói là Tần Ngọc, ngay cả Lâm Khiếu Long cũng kinh ngạc. Tại sao? Tại sao đã bị thương tới độ này rồi mà vẫn không sợ?
Lâm Khiếu Long không biết, Sherry sớm đã coi nhẹ việc sống chết. Cô không sợ chết, tất nhiên cũng sẽ không sợ thất bại.
"Sherry, nếu như mày quỳ xuống xin tha, tao còn cho mày chết toàn thây." Tần Ngọc đột nhiên lên tiếng.
"Tần Ngọc, tôi không giống cô. Hèn yếu không dám đối mặt với sự thật."
"Sherry, mày..."
Lâm Khiếu Long hừ lạnh một tiếng. Ngu ngốc. Một con nhãi ranh cũng đấu không xong, Tần Ngọc này quả nhiên vô dụng.
Không đợi đám người Lâm Khiếu Long kịp phản ứng, con dao trong tay Sherry đã khi tới chỗ lão.
Xoẹt!
Một tiếng động vang lên, khuôn mặt Lâm Khiếu Long xuất hiện một vệt đỏ. Máu từ vết thương chảy xuống, lăn trên gò má đã không còn mịn màng của lão, rồi róc rách róc rách rơi xuống nền nhà. Tiếng máu chảy giống như tiếng đồng hồ điểm vậy. Từng giâu từng giây như muốn đoạt lấy sinh mạng lão.
Lâm Khiếu Long nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-bao-thu/2795772/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.