*Phía Xuân Nghi*
Trên tay cô vẫn là tấm vải đang được thêu tỉ mỉ, ngồi bên phía cửa sổ, nơi căn phòng tràn ngập những chậu cây nhỏ nhắn, xong xuôi cô đặt sản phẩm kia sang 1 bên.
Cất bước đi xem xét gia nhân trong xưởng, nơi những ngọc bội được những chuyên gia chạm khắc tinh xảo. Nhưng phiền cái có 1 cái đuôi vẫn leo đẽo theo sau cô. Bực mình quay lại nói.
- Thanh Long, ngươi không có việc gì làm sao. Sao cứ đi theo ta.
Thanh Long bộ dáng anh tuấn, vẫn đưa mặt dày tươi cười nhìn cô.
- Nàng cứ làm đi, ta vẫn đang làm việc đây.
Xuân Nghi liếc mắt rồi, quay đi. Hễ cô đi đến đâu, cậu đều đi theo sau. Đến khi cô nổi giận, khó chịu nhìn cậu.
- Cái tên phiền phức này, ngươi rõ ràng là đi theo ta.
Thanh Long cúi đầu sát gần mặt cô.
- Ta là đi bảo vệ nàng.
Xuân Nghi nắm cổ áo cậu xách lên.
- Ta cần ngươi bảo vệ chắc.
Thanh Long đưa tay giữ lấy eo cô.
- Là bảo vệ nương tử, để tránh những tên không biết điều giành trúng.
Nghe đến đó, Xuân Nghi bỏ tay ra khỏi cổ áo cậu, vội đỏ mặt quay đi mất.
- Ai mà thèm làm nương tử ngươi.
Thanh Long ở đó khẽ cười rồi cũng nhanh chân dí theo sau cô.
*Phía Thu Yên*
Thu Yên vẫn bình thường đi xem vải được nhuộm tới đâu. Còn đi xem tằm dệt vải ra sao, đằng sau Bạch Hổ vẫn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-anh-yeu-em-phan-3/1105372/chuong-12.html