*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm sau khi gặp Dung Huyền, bản thân Băng Nguyệt ngồi bên ghế cứ im lặng, không nói tiếng nào. Nhược Uyên đang luyện tập, không giấu được sự tò mò mà cứ nhìn cô miết, tốt bụng gặng hỏi.
- Cô nay sao lại thẩn thờ, trầm ngâm thế.
Băng Nguyệt nói.
- Ngươi nhiều chuyện quá đấy, lo tập luyện đi.
Đồ của cô.
Nhược Uyên đưa mắt.
- Vâng vâng, chỉ là tôi đang thắc mắc về thứ thú vị mà cô nói hôm qua.
Băng Nguyệt nghe đến gật gù.
- À, đây.
Rồi phất tay nơi giữa phòng xuất hiện 1 thanh kiếm tím cùng với chiếc lắc đeo tay cùng màu.
Nhược Uyên cầm lấy thanh kiếm, Băng Nguyệt đứng dậy đeo chiếc lắc vào tay của cô nàng kia. Đồ của Nhược Uyên.
- Đây là thứ thú vị mà ta đã nói, chiếc lắc này hãy luôn giữ bên mình, những lúc nguy cấp nó sẽ bảo vệ ngươi.
Nhược Uyên cầm lấy kiếm đưa lên.
- Thật nhẹ.
Băng Nguyệt gật đầu.
- Nó có linh đấy. Có vẻ như nó đã nhận ngươi làm chủ của mình.
Nhược Uyên nhìn khẽ nói.
- Ta sẽ đặt tên nó là Tử Hoa Kiếm.
Băng Nguyệt gật gù.
- Tên hay.
Nhờ có 2 món quà thú vị từ cô, nên công lực của Nhược Uyên cũng nhanh chóng tăng lên gấp bội. Trong khoảng thời gian này 2 mẹ con kia ít khi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-anh-yeu-em-phan-3/1105368/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.