*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Băng Nguyệt đang đứng đối diện với 1 thanh niên thân vận bạch y.
Băng Nguyệt cất lời.
- Ngươi là ai.
Người thanh niên kia vội mỉm cười ôn nhu, nói.
- Ta là Hoắc Triển Bạch.
Băng Nguyệt nói tiếp.
- Người của Hoắc Gia, ngươi sao lại ở đây.
Triển Bạch khó xử.
- Vị cô nương này, không biết nên xưng hô thế nào.
Băng Nguyệt lạnh lùng.
- Ngươi không nên đến đây.
Triển Bạch khó hiểu.
- Sao.
Thoát cái, Băng Nguyệt đã di chuyển đến gần mặt Triển Bạch. Quan sát từ ngũ quan trên gương mặt đã bị che lấp bởi mạn che kia của cô, phút chốc Triển Bạch vội đỏ mặt quay đi. Cô quơ tay trước mặt tên đó, liền làm cho hắn ngất đi, đồng thời xoá đi ký ức về cô và Dư Mạc. Dư Mạc tới đỡ lấy tên kia, đưa mắt nhìn cô.
- Đưa hắn về đi. Nếu muốn đưa hắn quay trở lại, ngươi tuyệt đối đừng nên xuất hiện trước mặt hắn.
Dư Mạc tuân lệnh đưa Triển Bạch đi về phủ thừa tướng. Băng Nguyệt đứng đó nhìn theo, Ảnh Quân đi ra lắc đầu.
- Lúc trước và bây giờ chẳng khác nhau là bao.
Băng Nguyệt hừ lạnh quay đi mất. Ảnh Quân đứng đó thở dài day trán đi theo sau cô.
*10 Năm Sau*
Trong 10 năm trôi qua đây, Băng Nguyệt đã cùng Ảnh Quân tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-anh-yeu-em-phan-3/1105366/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.