Liên Nhi tức giận nói.
- Nếu không phải cô thì là ai làm đây.
Thiên Dụ đập bàn nổi giận.
- Liên Nhi, cô có thôi đi không.
Liên Nhi giật mình.
- Thiên Dụ, nhưng rõ ràng cô ta...
Thiên Dụ nói.
- Từ lúc chúng tôi vào, cô ấy luôn ngồi ở phía góc, làm sao cô ấy có thể làm được, không phải do cô quên trước quên sau ngồi không lo nhìn mà còn đổ lỗi cho người khác.
Liên Nhi lắp bắp.
- Em..em.
Rin chống cằm nhìn, rồi hừ lạnh quay qua bấm điện thoại tiếp. Liên Nhi cũng tức tối về chỗ ngồi của mình. Mộc Tư cũng dìu Hạ Lan ngồi vào chỗ, rồi ai lại trở về đúng chỗ ngồi của mình.
Buổi học lại tiếp tục, cho đến khi ra về. Rin vác balo đeo lên vai rồi đi ra về, 2 cô ả kia cũng hậm hực ra về trước, Rin chẳng để ý làm gì, cũng đứng dậy chưa gì 5 tên con trai kia đã đứng chắn trước cô.
Rin bước qua 1 bên thì lại bị chắn, khó chịu đưa mắt nhìn.
- Các người đang cản đường tôi đó.
Thiên Dụ cười nham hiểm nói.
- Chúng tôi có 1 thoả thuận muốn nói với em.
Rin khoanh tay nói.
- Nói đi.
Mộc Tư đứng cạnh nói.
- Đi cùng chúng tôi, em sẽ có tất cả mọi thứ em muốn, tiền bạc, danh vọng, địa vị.
Dạ Vũ thờ ơ nói.
- Sao, nó rất đơn giản. Cần gì đi với đám nữ nhân kia, chỉ cần cô đi với chúng tôi cô sẽ có tất cả.
Rin hừ lạnh, đẩy Thiên Dụ qua 1 bên mà bỏ đi, trước khi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-anh-yeu-em-phan-2/222484/chuong-10.html