Rin đưa mắt không mấy thiện cảm nhìn thẳng vào Thiên Dụ, bị ánh mắt cô nhìn trúng, anh khẽ rùng mình. Thiên Dụ vẫn giương mắt nhìn cô, Rin lạnh lùng nói.
- Việc gì.
Giọng nói không ngọt ngào, nhưng cũng làm người ta xao xuyến. Thiên Dụ cười hứng thú.
- Không gì, chỉ là muốn chào hỏi kẻ thù 1 chút.
Rin khoanh tay bắt chéo chân bộ dạng thong thả, tựa lưng vào thành ghế ngước nhìn nói.
- Xong chưa, xong rồi thì mời về chỗ giùm. Cậu đang cản trở tầm nhìn của tôi đấy.
Câu nói của cô làm cho Thiên Dụ bị cứng họng không thể trả lời lại được, cũng hừ lạnh quay đi về bàn ngồi ở đó. Mạc Tử nhìn qua thầm cười nhẹ.
- Thú vị.
Rin như nghe được, thì quay qua chạm mắt với Mạc Tử, nhận thấy ánh mắt của cô, Mạc Tử khẽ cười nụ cười toả nắng hướng về phía cô. Rin bơ luôn anh ta, quay lại tiếp tục sự nghiệp ngắm cảnh. Bị lơ đi, Mạc Tử cũng ngạc nhiên trước thái độ của cô, đành cười trừ mà thầm than trách.
- Mình vậy mà bị lơ sao.
Mộc Tư tay âu yếm Hạ Lan nhưng mắt lâu lâu vẫn đánh về phía Rin.
- Yue Rin, thật là 1 cô nàng quyến rũ.
Vu Bân cũng lúc đó ngước nhìn lên, gió từ cửa sổ thổi vào làm đung đưa tóc cô, mang theo mùi hương dịu nhẹ. Phút chốc Vu Bân hơi ngớ người.
- Cô ta thật đẹp.
Dạ Vũ phía trên, lâu lâu lại liếc xuống phía sau, Rin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-anh-yeu-em-phan-2/222482/chuong-8.html