*Tiếp Tục Câu Chuyện*
Hạ Chi cùng với Hạ Lan quay lại sau.
- Liên Hoa.
Hạ Chi nói, cô gái tóc đen tím đi lại, gương mặt thục nữ, dịu dàng, làm tan chảy biết bao nhiêu trái tim bọn con trai khác. Phía đám Rin, Red hừ lạnh.
- Hừ, giả tạo.
Rin nhìn theo cô gái tên Liên Hoa đó.
- Nói hay lắm, Red.
Liên Hoa đi đến chắn trước Hạ Chi như kiểu bảo vệ bạn bè, đưa mắt cầu xin nhìn Sa Nguyệt.
- Sa Nguyệt, Hạ Chi đúng là có hơi quá đáng, cậu có thể nể mặt mình tha thứ cho cậu ấy được không.
Chưa gì xung quanh đã chỉ trỏ nói Sa Nguyệt là kẻ ăn hiếp Liên Hoa, hoa khôi của trường. Thế là đám 5 tên kia đi tới, đẩy Sa Nguyệt làm cô ngã xuống đất. Tên con trai tóc đen, với đôi mắt xanh dương lạnh lùng đưa giọng.
- Này dân thường, cô nên biết vị trí của mình. Đừng có lên mặt ở đây, cô tính lạt mềm buộc chặt à.
Sa Nguyệt tức giận.
- Thiên Dụ, anh bị điên à.
Rồi đứng dậy phủi đồ, Thiên Dụ lạnh lùng nhấc cổ áo cô lên nói.
- Cô nói ai điên.
Sa Nguyệt liếc mắt.
- Tôi nói anh đó, điếc à.
Nói rồi, Thiên Dụ cười nhẹ, thả tay ra để Sa Nguyệt ngã xuống, Thiên Dụ rút trong túi ra 1 chiếc thẻ đỏ ra quất vào mặt cô.
- Nghe nè cô bé, tôi đã nhịn cô lâu rồi, chỉ là 1 dân thường mà dám lên mặt ở đây, tôi nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-anh-yeu-em-phan-2/222479/chuong-5.html