Trời cũng tối vậy mà Hương vẫn chưa chịu tỉnh dậy càng làm Nam k phần nào đưọc yên tâm.Nam định ngày mai phải xin cho cậu và Hương nghỉ học bữa để cậu có thời gian chăm sóc cho Hương. Nhìn gương mặt trắng trẻo k tì vết của Hương mà lại bị trầy lên như thế này, thực lòng là Nam k chịu nổi. Bỗng mồ hôi cứ ướt đẫm trên khuôn mặt của Hương làm Nam lo sợ. Chẳng may Hương có mệnh hệ gì thì làm sao Nam sống nổi (xạo ke)
-"Mình giúp cô ấy ư? Tại sao? Mình yêu Hương thật à? Chỉ mới 2 ngày thôi àm, làm sao có tình cảm nhanh như thế được. Chắc là nhầm lẫn gì đó thôi!"_Nam nảy giờ cứ trấn an mình phủ nhận cái ý nghĩ ngông cuồng đó.
-KHÔNG_Hương hét toán lên làm Nam giật mình thoát khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn ấy.
- Có chuyện gì xảy ra à? Hay gặp ác mộng?_Nam nắm chặt tay Hương k rõ lý do mà chỉ lo lắng hỏi thôi. Hương nhẹ lắc đầu khẽ cười ns dịu dàng:
- Chỉ là cơn ác mộng k bao giờ mún nó tái diễn!
- Được rồi, cô nghỉ ngơi đi. Tôi đi ra ngoài 1 lát._Nam nói rồi định bước đi thì bị Hương nắm tay lại
- Gì?_Nam nhướng mày
- Cám ơn cậu chủ nhìu lắm!_Hương cố nở nụ cười thật tươi để "cám ơn" Nam cho dù cô đang rất đau. Nam cười ác ý, đặt Hương nắm xuống nói khẽ vào tai Hương làm cô bừng đỏ mặt vì hơi ấm:
-Mún cám ơn thì phải bằng hành động. K được nói suôn đâu._Nam nói rồi bước ra ngoài lấy xe đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ve-si-dang-yeu-va-hoang-tu-dep-trai/53789/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.