~ Từ khi nào, anh yêu em không phải vì sẽ được yêu… mà chỉ đơn giản là để yêu em.
Từ khi nào, cho dù có buồn đau, giằng xé anh vẫn không thể từ bỏ em
Anh hoàn toàn không biết…chỉ biết bất chấp tất cả để giữ em ở đó, gần anh~~~Đông tới, gió xét da thịt. Tại nơi đông người chốn này, chỉ có cậu cô đơn, nghĩ tới "người đó". Rồi lại tự cho mình ngốc.
- Ơ....đó là...Nam mà...!_Hương bước ngang qua khung cửa kính, vô tình thấy gương mặt lãnh đạm của Nam đang ngồi trong quán. Hương nhướng mày thấy bất ngờ khi thấy Nam lại có vẻ mặt này, nó có chút gì đó nhung nhớ nhưng lại rất đau khổ, ánh mắt bi quan đến kì lạ. Chau mày suy nghĩ một chút, Hương quyết định bước vào, bất giác rùng mình. Không khí bên ngoài đã lạnh, bên trong quán này lại lạnh hơn nhiều, một bản Baroque càng làm cho không khí chùn xuống hơn, ảm đạm hơn.
- Nam?!_Hương vỗ vai cậu. Nam giật mình quay qua, đập mắt vào là Hương. Nam không tỏ ra ngạc nhiên mà chỉ mĩm cười bảo:
- À! Sao em lại ra ngoài giờ này?
- Em chỉ đi dạo thôi!
- Ukm....Em ra ngoài trời này không lạnh sao?_Nam ân cần
- Ùm....tại em vừa dạy thêm cho vài học sinh.
- À. Em uống gì không?
- Thôi! Em vừa uống rồi. Nhưng...anh có chuyện gì sao?_Hương chống cằm hỏi
- Sao em hỏi vậy?
- Thì...em cảm thấy vậy...thôi!_Hương ấp úng, Hương cũng không biết tại sao cô nghĩ vậy nữa. Nam cười nhẹ:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ve-si-dang-yeu-va-hoang-tu-dep-trai/2021570/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.