Mưa rơi...lạnh buốt...lại thêm một lần nữa... Hương ướt đẫm người. Cô đi mãi, không biết mình muốn làm gì, chỉ biết đi, mặc kệ mọi người xung quanh nghĩ cô ra sao.
- “Bịch”_ Ngã xuống rồi, cô kiệt sức rồi, cô muốn tìm chị Lam, muốn bên cạnh chị Lam. Ý thức dần biến mất, miệng vẫn lầm bầm:
- Ơ..._Hương chớp mắt vài cái, một trần nhà màu trắng, căn phòng trắng, mùi thuốc sát trùng nồng nặc. Chắc cũng đoán ra rồi nhỉ? Đúng. Đây là bệnh viện đấy. Nhìn một hồi quanh phòng, Hương bất chợt nhìn xuống thành giường... một người con trai với gương mặt điển trai, sống mũi cao, nước da trắng, mái tóc bạch kim lộ vẻ play boy, bộ đồ có vẻ ẩm ướt... lẽ nào....?
- A~ Cô dậy rồi sao?_CẬu ta ngước mặt lên nhìn Hương. Bị bắt gặp bất ngờ, Hương giật nảy mình, quay người qua chỗ khác, lí nhí nói:
- Hô...hôm qua... anh giúp tôi... phải...phải không?
- Ừ. Tại thấy cô ngất bênh đường, tôi giúp cô là chuyện phải lẽ thôi._Cậu ta cười khì, để lộ ra chiếc răng khểnh. Hương đỏ mặt: - “ Cậu ta dễ thương quá đi!” Suy nghĩ bậy của Hương (-_-)
- À. Tôi à Du Kì Thiên, 22 tuổi. Còn cô?/_ Giới thiệu sơ, Thiên mĩm cười thân thiện. Hương lấy lại bình tĩnh, cười đáp lại:
- Lưu Kim Hương, 20 tuổi.
- Oh. Cô kém tôi tận 2 tuổi cơ đấy. Cô vẫn là sinh viên sao?_Thiên hỏi
- À. Tôi vừa đi làm, vừa học tối*. Tại tôi lười đi học ở đại học. vả lại tôi còn soạn giáo án nữa._Hương cười khì. Thiên nghiêng đầu:
- Vậy ra...cô là giáo viên?
- ừm...
- f mà... tôi gọi cô là em được không? Vì nhỏ hơn tôi mà.
- Được thồi. Tự nhiên đi._Hương cười. Nhẹ nhàng, trong sáng, thuần khiết.
- Ừm... nhà em ở đâu? Anh đưa về_Thiên vút mái tóc bạch kim của mình hỏi
- Nhà em ở...Khu XXX_Hương nói
- Ơ... Vây em ở gần nhà anh rồi. Anh đưa em về nhà nhé? Được không cô công chúa xinh đẹp?_Thiên thật biết cách làm người khác dịu lòng đi. Hương phì cười:
- Em không phải là công chúa đâu! Mà thôi. Phiền anh vậy.
Rồi Thiên đỡ Hương xuống giường, trở về.
Cầm điện thoại lên, Hương ngạc nhiên....28 cuộc gọi nhỡ của nhỏ Nguyên. “Gọi gì mà nhiều thế này? Thiệt tình”_Hương chỉ nghĩ thoáng qua.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Xe dừng lại
- Ơ... Đây là tiêm quần áo mà. Sao anh lại đưa em đến đây?_Hương nghiêng đầu khó hiểu
- Chứ... Đồ em ướt hết rồi, anh không biết giặt nên nhờ người mang đi rồi. Đành mua cho em bộ khác thôi._Thiên nhún vai, ngượng cười. Hương chỉ biết lắc đầu, không biết làm gì, chỉ bước vào theo Thiên. Shop này cũng là cái shop mà Nam lần đâu dẫn cô đến. Lúc đo...cô còn quê lắm a~
Hương lắc đầu vài cái, nghĩ bụng: “Anh ta có vợ tương lai rồi, mình cũng có công việc riêng rồi, quên mau thôi.”
Được một lúc, Thiên lựa cho cô bộ dễ thương nhất. Cái đầm suôn màu lục hồng phấn với mái tóc ngang vai làm Hương dễ thương qué ik. (tớ cũng mê:))
Thiên ngơ người ra, Hương vung tay trước mặt Thiên, nói nhỏ:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]