Sau 3 năm tỉnh dậy, Hương như một con người khác hẳn hoàn toàn. Mặc dù bên ngoài vẫn vui vẻ nhưng bên trong cô lại tính toán rất kĩ lưỡng. Ý nghĩ khó lường.
- Nam!_Hương vẫn nằm trên giường bệnh, gương mặt lãnh đạm như suy nghĩ việc gì đó. Nam khẽ tiếng Hương, tới ngay giường hỏi han:
- Sao? Em mún gì a?
- Cho...cho em... đi học lại đi nha!_Hương ấp úng. Đây là lời cầu xin kì lạ nhất của cô. Đời nào đi học cấp 3 năm 20 tuổi cơ chớ. Sao k học đại học nhể?! Nam mồm chữ A mắt chữ O nghe Hương nói mà shock, cơ thể như cứng thành đá. Câu mãi mới nói ra tiếng:
- Em....em mún học lại cấp 3 á?
- Ừ._Hương gật đầu chắc như bắp. Nghe xong, Nam mún xỉu tại chỗ.
- Năm nay em biết em mấy tuổi k vậy?_Nam cố gặng hỏi lại.
- biết. 20 tuổi._Hương bình thản đáp.
- Vậy sao em còn muốn đi học? Em không biết là mình đã quá tuổi rồi à?_Nam bắt đầu lên lớp Hương. Hương xụ mặt xuống, giọng nhão ra thấy sợ:
- Đi mà Nam. Đồng ý đi mà. Em muốn học lại.
- Haizz... Vậy k được. Hay....-Nam trầm tư suy nghĩ- em làm giáo viên nha?!
- hmm........ Thôi. Cũng được. Có còn hơn k. hihi_Hương cười tươi rồi ôm chầm lấy Nam cảm kích khiến Nam được 1 phen đỏ mặt. Nam lắp bắp nói:
- Vậy em dạy lớp Bin nha! Em...cũng mau...chuẩn bị đồ đi. Lát... gặp chị Lam.
- Chị Lam?! A! Đúng là lâu rồi không gặp chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ve-si-dang-yeu-va-hoang-tu-dep-trai/2021554/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.