Đưa mắt nhìn bầu trời đã sẫm tối, Phương Tư Ninh đè nén cổ họng muốn ho khan, ôn hòa lên tiếng:
“Ta muốn tắm rửa, các ngươi mau chuẩn bị đi.”
Nghe tiếng công tử phân phó, cả hai không chút chậm trễ phân công việc ra làm. Tuy vừa được chuyển qua nơi khác nhưng cả hai đều rất nhanh chân nhanh tay, không quá một khắc đã chuẩn bị xong một thùng nước ấm.
Phương Tư Ninh chống cằm nhìn hơi nước đang lượn lờ khắp phòng, ánh mắt đen tĩnh lặng ẩn chứa sự hững hờ vô cùng. Đến khi thị đồng tiểu Cảnh đưa tay thử độ ấm xong rồi lấy từ trong người ra một lọ sứ trắng, mở nắp ý muốn đổ vào. Hắn mới nhẹ nhàng nói:
“Ngươi muốn làm gì?”
Tiểu Cảnh dường như không cảm thấy gì không đúng, còn hơi vui vẻ trả lời:
“Dạ thưa công tử. Lọ sứ này là dược liệu an thần dưỡng da mới được tú ông cho người đưa tới ạ.”
Bàn tay vẫn chống cằm, cả người Phương Tư Ninh toát ra vẻ biếng nhác, khóe môi khẽ cong, quyến rũ tự nhiên lan tỏa, khiến hai thị đồng cũng nhìn đến ngẩn ngơ.
“Đào Xuân thật có tâm.” Dừng một chút, tỏ vẻ cảm thấy ưa thích, Phương Tư Ninh cười nói:
“Tiểu Cảnh, ngươi cầm bình lại đây.”
Tiểu Cảnh lập tức đóng nút bình lại, vẻ chần chờ chỉ thoáng xẹt qua rồi nhanh chóng cung kính bước tới gần công tử.
Nhận lấy chiếc bình, Phương Tư Ninh hào hứng đánh giá, bàn tay thon dài còn trắng hơn bình sứ mà hắn đang cầm. Dường như đã đánh giá bên ngoài đủ, hắn đưa tay mở nút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tuong-trong-ki-nam/207270/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.