Trong đại sảnh rộng lớn có vô số đôi mắt đang nhìn chăm chăm về phía hai người. Khách đến nơi này, ai mà chả có gia thế, chuyện chính phu của Từ Thám hoa hồng hạnh vượt tường rồi vô số sự việc sau đó đã trở thành đề tài trà dư tửu hậu cho cả kinh thành.
Ưng liên kịch xỉ ấn thương đài,
Tiểu khấu sài phi cửu bất khai.
Xuân sắc mãn viên quan bất trú,
Nhất chi hồng hạnh xuất tường lai.
Dịch nghĩa:
Guốc dẫm rêu xanh cho xót ai,
Mười lần cửa gọi, chín lần cài.
Khắp vườn xuân đẫy không ngăn được,
Một nhánh hạnh tươi lọt mé ngoài.
Hai câu cuối bài thơ này có ý ví cành hồng hạnh như người con gái bị khoá chặt bởi lễ giáo phong kiến. Mà ở đây có ý dựa thơ châm chọc Phương Tư Ninh không chịu được cô đơn mà đi thông đồng với nữ nhân khác.
“Hay cho câu "một nhánh hạnh tươi lọt mé ngoài". Không ai có thể xứng với câu ấy hơn chính phu của Từ Thám hoa. Ha ha...”
Tiếng nói vui vẻ đắc ý từ trên lầu truyền xuống.
Không gian yên tĩnh bỗng chốc xôn xao.
Vô số người đứng xem kịch vui, mấy ai không biết Từ Đình giờ đã khác như xưa, nàng ta lấy được công tử Ngự Sử, bước chân trong triều đình liền càng vững chắc, cách đây không lâu còn được Nữ hoàng khen ngợi, đường làm quan thật sự rộng mở. Hiện nay ai mà không nể mặt Từ gia cơ chứ, cố tình có người đó lại không chút để ý lôi cả Từ Thám hoa vào, nếu sau lưng người này không có gia thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tuong-trong-ki-nam/207266/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.