Trên mặt Tình Vân Ca hơi động, đáy mắt hiện lên tia u quang rồi biến mất, đưa bàn tay thon gầy trắng như ngọc vỗ hai cái lên mu bàn tay của Phương Tư Ninh.
"Sức khỏe không tốt nên nghỉ ngơi nhiều, ta cũng chỉ tiện đường nên mới ghé qua thăm Tư Ninh đệ. Trời cũng đã tối, ta còn nhiều việc."
Tình Vân Ca nói xong liền ưu nhã đứng lên chậm rãi đi ra cửa. Phương Tư Ninh cũng đứng dậy mỉm cười tiễn bước theo sau.
Lúc ra cửa, Tình Vân Ca còn khẽ nghiêng đầu nói:
"Sức khỏe không tốt vẫn nên nghỉ ngơi nhiều hơn."
Vẻ mặt ôn hòa của Phương Tư Ninh không chút thay đổi gật nhẹ:
"Nhất định Tư Ninh sẽ nghỉ ngơi thật tốt, Vân Ca huynh mời về."
Khóe môi đẹp như hoa Đào cười nhẹ, Tình Vân Ca liếc mắt nhìn nam tử ôn hòa trước mắt một cái rồi quay người bước đi. Trong lòng nghĩ đến câu nói trước kia của Lưu Quỳnh, không nên động đến Phương Tư Ninh sao? Ý tốt của ngươi ta xin nhận, có điều từ khi Phương Tư Ninh bước vào đây thì hắn đã động đến rồi.
Lúc này mới biết đối phương không thể động, nhưng như thế thì sao? Nếu hắn toàn tâm toàn ý muốn Phương Tư Ninh phải quỳ dưới chân mình, chuyện này cũng không phải không thể. Sợ sợ sệt sệt như Lưu Quỳnh thật đúng là mất mặt Đệ nhất danh kỹ.
Nhìn bóng lưng đối phương, tiểu Cảnh vui mừng nói:
"Công tử, không ngờ Vân Ca công tử lại tới thăm người."
Tiểu Cận khẽ đưa mắt nhìn gương mặt tươi cười của tiểu Cảnh, chỉ hạ mi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tuong-trong-ki-nam/1254152/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.