Thời điểm Lâm Vãn Nguyệt đáp cung, nhìn thấy người Hung Nô đã chuẩn bị đặt đá lên, mồ hôi chảy xuống từ trên trán Lâm Vãn Nguyệt. "Tất cả đều trốn đi!"
"Đại soái!" Bạch Duệ Đạt khiêng đại thuẫn, bảo hộ Lâm Phi Tinh, thần sắc nôn nóng, hy vọng Lâm Phi Tinh có thể cũng trốn đi.
Lâm Vãn Nguyệt cúi đầu nhìn nhìn tốc độ xe bắn lên đá, hung hăng cắn răng một cái, đứng ở chỗ hổng chỗ trên thành đôn, dồn khí đan điền, đáp cung, nhắm chuẩn.
"Vèo" một mũi tên, mũi tên bay thẳng đến Đồ Đồ Nhĩ Ba!
Bắt giặc bắt vua trước. Nếu chủ soái Hung Nô chết rồi, Hung Nô tất loạn.
Mũi tên bay nhanh bắn tới hướng của Đồ Đồ Nhĩ Ba. Lâm Vãn Nguyệt lập tức núp vào sau thành đôn.
Bạch Duệ Đạt gắt gao túm chặt cánh tay Lâm Phi Tinh: "Đại soái!"
Trong tình thế hết sức nghìn cân treo sợi tóc, Đồ Đồ Nhĩ Ba nghiêng thân lệch về một bên, mũi tên "Bang" một tiếng bắn vào chiếc sừng trâu đội trên đầu hắn.
"Rắc" một tiếng, mũi tên xuyên thấu sừng trâu, Lâm Vãn Nguyệt thấy một mũi tên này không có bắn trúng Đồ Đồ Nhĩ Ba, thất vọng nổi giận gầm lên một tiếng. Thế nhưng vào lúc này, làn sóng đá đầu tiên đã bắn tới!
"Đại soái!" Bạch Duệ Đạt khiêng đại thuẫn đem Lâm Phi Tinh đánh ngã trên mặt đất. Một tảng đá lớn "Quang" một tiếng, thật mạnh nện ở chỗ thành đôn mà Lâm Vãn Nguyệt vừa đứng!
Ba tảng đá lớn còn lại, hai quả đánh vào trên tường thành, một quả đánh trúng soái kỳ đang cắm trên thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tuong-quan-cung-truong-cong-chua/541697/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.