Bệnh tới như núi lở.
Thân thể Lâm Vãn Nguyệt tuy rằng không được tính là khỏe mạnh như trâu, nhưng tòng quân mấy năm nay, trừ phi tu dưỡng ngoại thương, còn không có bị bệnh lần nào.
Sau khi Lâm Phi Tinh an bài thân binh bẩm báo cho Lý Mộc, Lâm phủ liền lệnh cho đại môn đóng chặt, đại khái là không muốn tiếp khách.
Bên ngoài tin tức vào không được, cũng không đại biểu tình báo bên trong ra không được.
Ở đêm ngày thứ hai sau khi Lâm Phi Tinh bị bệnh, trời tối thăm thẳm.
Một vị hắc y, mang theo mặt nạ màu đen, thân ảnh như quỷ mị đi vào nơi ở tạm thời của Lý Nhàn ở Dương Quan Thành.
"Đốc, đốc đốc đốc, đốc, đốc đốc, đốc."
"Kẽo kẹt" một tiếng, cửa phòng Lý Nhàn mở ra.
Mở cửa chính là Tiểu Từ, nhìn thấy ngoài cửa là một người thân mặc hắc y mang mặt nạ, Tiểu Từ lộ ra nhàn nhạt ý cười: "Đã lâu không gặp."
"Đã lâu không gặp." Từ phía sau mặt nạ kia truyền đến chính là thanh âm của nữ nhân.
Tiểu Từ tránh ra một lối nhỏ, hắc ảnh lắc mình tiến vào trong phòng.
Lý Nhàn mặc trung y từ sau bình phong đi ra, ngồi vào trước án hỏi: "Lâm phủ xảy ra chuyện gì?"
Hắc y nhân quỳ một gối trên mặt đất, hồi báo nói: "Bẩm báo điện hạ, Lâm Phi Tinh bị bệnh. Từ sau khi điện hạ cùng Lý Trung rời khỏi Lâm phủ, Lâm Phi Tinh liền mệnh lệnh bất luận kẻ nào đều không được quấy rầy, trở lại phòng ngủ vẫn luôn ở bên cho sáng sớm hôm sau. Giờ Thìn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tuong-quan-cung-truong-cong-chua/541650/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.