Trong phòng lại lần nữa trở về an tĩnh, hai người đều không nhiều lời nữa. Khóe môi Lý Nhàn cùng Lâm Vãn Nguyệt đều giống nhau mang theo nhàn nhạt ý cười, ánh mắt ôn hòa.
Lý Nhàn sợ Lâm Vãn Nguyệt cảm thấy buồn, sai người chuyển đến bàn cờ, hai người ở trong phòng đánh cờ. Thỉnh thoảng nói một vài mẫu đối thoại không có manh mối, bao quát rất nhiều nội dung, từ trước đến nay, quá khứ đến hiện tại, từ kinh thành đến chuyện dân gian, quân sự kỳ đạo, tự do thay đổi, nối tiếp tự nhiên. Thời gian nửa ngày thanh thản rất nhanh liền qua đi.
Dùng cơm chiều xong Lý Nhàn vì Lâm Vãn Nguyệt thay thuốc trên lưng.
Lâm Vãn Nguyệt khoanh chân ngồi ở trên giường. Băng vải trên người đã cởi ra, tóc có chút buông lơi từ đỉnh đầu thả xuống, cúi đầu, đôi tay ấn ở trên đầu gối, ở trên thân trần, đĩnh sống lưng, nửa người bại lộ ở trong không khí cùng nhan sắc sai biệt rất lớn.
Lý Nhàn ngồi ở phía sau Lâm Vãn Nguyệt, tóc vấn lên cao như bao nữ tử đã kết hôn khác, lộ ra cái cổ trắng tinh, tay áo cung trang rộng được kéo lên, hiện ra nửa cánh tay như ngó sen, dáng ngồi tuy không đoan chính, lại giấu không được sự ưu nhã thong dong.
Mở hòm thuốc trên tiểu án bên mép giường ra, bên trong chứa đầy những bình thuốc làm bằng sứ có nút mang theo nhiều màu sắc bất đồng, lớn nhỏ không đồng nhất.
Thần sắc Lý Nhàn nghiêm túc, kiểm tra vết thương hình chữ thập ở giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tuong-quan-cung-truong-cong-chua/1945375/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.