Mùa thu, cái thời gian mà đất trời nhàn hạ, không khí lại thêm mấy phần êm dịu vậy mà tại Minh quốc, nơi đang nhộn nhịp nhất chính là hoàng cung. Từ xưa đến nay hoàng cung xa hoa vốn là bình thường, nhưng chưa có hoàng cung nào lại có một phủ quận chúa đẹp đến mức ngay người như vậy. Từ ngoài bước vào đã ngửi thấy mùi thoang thoảng của sen, đi vào sâu hơn lại thấy Bạch Dương xoã bóng cùng muôn ngàn hoan thơm cỏ lạ. Phía sau hậu đình liền có một dãy trúc xanh cùng một đồi phong đỏ tạo nên sự đối lập mà lại hài hoà.
Nhưng đối lập với sự hài hoà đó là sự tấp nập của các cung nữ, bọn họ cứ chạy tới chạy lui, chạy xuôi chạy ngược. Nguyên nhân chính là vì tiểu quận chúa của bọn họ vừa mới được nhặt lên từ đáy hồ bây giờ đang thập tử nhất sinh, chỉ sợ không thể cầm cự. Vị quận chúa này chỉ mới hai mươi tuổi, xinh đẹp lại đáng yêu vì thế mà được hoàng thượng xem là muội muội yêu quý nhất của hắn. Quận chúa đường cưng chiều đến nỗi được một tẩm cũng còn to hơn cả cung của hoàng hậu, quận chúa không sợ trời, không sợ đất chỉ duy nhất sợi người huynh trưởng là hoàng thượng. Nhưng vì quá đáng yêu mà đâm ra hơi ngốc, không lo không nghĩ vô tư như trẻ nhỏ.
Nhưng lạ thay không biết vì sao vào khoảng hai ngày trước vị quận chúa này lại ưu sầu làm cảnh triều đình lo lắng, rồi đến hôm nay lại xảy ra việc quận chúa bị ngã vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tuong-cua-quan-vuong/2232933/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.