Tử Y cả người cứng lại, nàng dù kiềm chế đến mấy cũng phải mắng hai từ mẹ nó. Ông trời có thù với nàng, đại thần xuyên không muốn hại chết nàng sao? Mợ nó chuyển cung, nàng phải chuyển cung. Tử Y thật thấy thảm thương cho số phận bi ai của mình, dính vào ai cũng được sao cứ nhất thiết phải là tên Yên Lăng này? Nàng hận, hận chết tên vừa gọi nàng, lại càng hận cái tên làm chậm thời gian của nàng. Tạ Tư ta rủa ngươi bị tên kia hành chết.
Tử Y chậm chạm quay lại, nàng nhìn cái tên đang mỉm cười hòa ái kia làm nàng hận càng thêm hận. Tử Y nở một nụ cười như gió xuân nhưng lại thấm đậm cái rét của mùa đông "Không biết Yên tướng quân gọi ta có chuyện gì?"
"Cũng không co chuyện gì quan trọng, ta chỉ thấy ngạc nhiên vì quận chúa lại đại giá đến đây thôi!" Yên Lăng thấy nàng nhìn hắn như nhìn kẻ thù liền muốn đùa nàng một chút đi? Hắn thật ngạc nhiên chẳng phải chỉ mới vài tháng không gặp thôi sao, sao vị quận chúa này như hai người khác nhau thế?
"Ta đây đi dâu làm gì còn cần đại tướng quân quan tâm sao? Ta thật lấy làm hãnh diện đi?" Tử Y khinh thường, muốn quản ta, muốn khống chế ta? Ngay cả lão lãnh đạo kia còn không có khả năng làm được thì ngươi nghĩ ngươi là ai mà có khả năng đó?
"Quận chúa đùa rồi, ta sao lại dám quản người đây? Ta chỉ thắc mắc quận chúa có tài bắn cung giỏi đến mức nào mới có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tuong-cua-quan-vuong/2232899/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.