Kể từ khi Tử Y nhặt được tiểu hổ đến bây giờ, à không là từ khi xuất phát đến bây giờ, cái cục nợ Yên đại tướng quân luôn theo sau nàng y như keo dán chuột, bà nó thiệt bực mình. Tử Y phi nhanh ngựa thẳng vào rừng, cảm giác âm u liền ngây tức khắc bao trùm lấy nàng. Hổ con nằm trong túi da dưỡng thương dường như cũng có chút bất an mà nhúc nhích.
“Yên đại tướng quân ta nghĩ chúng ta bị theo dõi đi?”
Tử Y nghiêng mặt nhìn người phía sau, Yên Lăng cưỡi hắc mã đạp gió đến bên cạnh nàng. Yên Lăng nhíu mày nhìn xung quanh hắn biết có mai phục.
“Có ba kẻ theo dõi, phía trước ít nhất có mười kẻ mai phục!”
Mắt Yên Lăng tối dần, hắn còn nhớ lúc nghị sự hoàng thượng và hắn muốn đảm bảo an toàn mà chọn con đường này, mặc dù có chút âm u nhưng gần đội thị vệ tuần tra nhất, hơn nữa bên người hoàng thượng không thiếu người dù đi đường nào cũng không sợ. Chỉ là quyết định vừa ra liền bị vị quận chúa bên cạnh bác bỏ, nàng nói “Nếu nghĩ như vậy thì ai cũng nghĩ ra còn gì là thú vị, mục tiệu của bọn họ là ta thì ta cùng bọn họ chơi đủ vậy!”
Tử Y muốn tất cả quan viên lớn nhỏ đều phải ở bên người hoàng huynh, Tiểu Tịch cùng đám người Thập nhị đều sẽ ở bên cạnh bảo vệ hoàng thượng, còn nàng hả? Chính là tiêu sái đi giết người đây! Tử Y nhìn sang cái người ngấm nàng không dời mắt kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tuong-cua-quan-vuong/2232892/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.