Tô Hạ Y chậm rãi đứng dậy, có cái nhìn mờ mịt giữa hàng lông mày: “Đoan Vương điện hạ đến thăm nhà, không tiếp đón từ xa, là do Hạ Y không đúng, xin điện hạ thứ lỗi cho.”
Mạc Hình Nhiên không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Tô Hạ Y: “Chỉ nói như vậy thôi à?”
“Điện hạ còn muốn như thế nào nữa?”
“Chiếc khăn thêu của ngươi đã đụng phải bổn vương, không nên nhận lỗi à?”
Tô Hạ Y nhìn thấy hoa mẫu đơn hung hãn ở trong tay của Mạc Hình Nhiên, lúc này mới chợt hiểu mà nở nụ cười, chỉ chỉ vào khung thêu ở bên cạnh: “Lúc mới lấy khăn không cẩn thận bị mất, Hạ Y đang cảm thấy buồn phiền, không ngờ đến đã làm phiền điện hạ tự mình đưa tới rồi, thật sự ngại quá.”
Trong lúc nói chuyện, Mạc Hình Nhiên đã đi vào nhà, đứng nhìn Tô Hạ Y từ trên cao, khóe môi giật giật, nở một nụ cười không có ý tốt: “Rất tốt, bổn vương nhớ kỹ ngươi rồi Tô Hạ Y.”
“Hạ Y tiện danh sợ dơ bẩn lỗ tai của điện hạ, điện hạ vẫn không nên nhớ kỹ mới tốt.”
Tô Hạ Y một mặt bình tĩnh căn bản cũng không có dáng vẻ như là đang trêu chọc ra chuyện lớn.
Mạc Hình Nhiên đột nhiên bước lên phía trước, gần như là dính lại với Tô Hạ Y cùng một chỗ: “Tiện danh? Ha ha, Quận chúa Vinh Hoa thiếu tự trọng như thế này, nếu như thái hậu biết được há không thương cảm?”
“Sáu năm qua Hạ Y đều ở trong nông thôn không có người giáo dưỡng, cũng không có người nào chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tu-tranh-hung/1476534/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.