Tô Hạ Y khẽ cười thấp giọng nói: “Tỷ tỷ là biết ta một mình ở kinh thành thân cô thế cô, định tạo thế cho ta sao?”
Nguyễn Giai Nhân bị người ta nói trúng tâm sự, vẻ mặt không quá tốt, thấp giọng nói: “Muội muội tốt, muội thật thấu triệt!”
Tô Hạ Y nhìn con thuyền lướt trên mặt nước, thâm ý nói: “Lần này hồi kinh, đã là mượn hào quang của tỷ tỷ. Nếu không, chủ tớ ba người chúng ta, nhất định sẽ làm mồi cho tôm cá trong nước rồi.”
Nguyễn Giai Nhân thấy chiếc thuyền bên cạnh dùng vải đen che đậy, ngược lại hít một ngụm khí lạnh: “Đây là...”
Lâm Trụ và Đậu Đỏ nhanh chóng bảo vệ bên cạnh Tô Hạ Y, ngữ khí nghiêm nghị: “Tiểu thư nói đúng, quả nhiên có người không muốn để tiểu thư hồi kinh.”
Nguyễn Giai Nhân tức giận nhìn chiếc thuyền đen dần đi xa kia: “Muội muội định bỏ qua cho bọn họ như vậy sao? Phần đáy khoang của con thuyền này của chúng ta, có binh sĩ của phủ Trấn Nam Vương chúng ta.”
Tô Hạ Y nhếch môi: “Đa tạ tỷ tỷ, chuyện này ta tự có tính toán.”
Lâm Trụ nhanh chóng đưa tay nải buộc ở thắt lưng cho Đậu Đỏ: “Chuyến đi này của hai người có Thế tử Trấn Nam Vương bảo vệ, ta cũng yên tâm.”
Khi Lâm Trụ sắp nhảy xuống nước, Nguyễn Vũ Phi đi ra rồi: “Khoan đã.”
“Thế tử có phân phó gì?”
Lâm Trụ trước nay là người không nghe phân phó của người ngoài, có điều hôm nay, sự tình cấp bách.
Vì sự an toàn của Tô Hạ Y, Lâm Trụ cũng không ngại cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-tu-tranh-hung/1476529/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.